TrùNg Sinh Ba Mươi Năm, Tôi Lật Ngược Thế Cờ Thương Trường

TrùNg Sinh Ba Mươi Năm, Tôi Lật Ngược Thế Cờ Thương Trường

Hoàn thành
5 Chương
13

Giới thiệu truyện

Tôi không thể ngờ rằng, khi bước vào tuổi trung niên, cuộc đời lại giáng cho tôi một đòn nặng nề đến vậy.

Gần đây, chính sách kéo dài thời gian nghỉ hưu vừa được công bố khiến tôi chán nản vô cùng.

Nghĩ đến cảnh mình còn phải cầm cự thêm vài năm trong công việc bận rộn này, tăng ca và chịu áp lực vô tận, tôi chỉ biết thở dài ngao ngán.

Về đến nhà, tôi không kìm được mà than thở với chồng, cứ ngỡ anh ấy sẽ an ủi tôi đôi chút, nào ngờ lại tỏ ra khó chịu, còn mỉa mai trên WeChat: “Ai mà chẳng vậy, chỉ có em là nhõng nhẽo thôi.”

Khoảnh khắc ấy, tôi như bị tạt cả xô nước lạnh vào mặt, lòng nghẹn đắng.

Để giải khuây, tôi hẹn cô bạn thân đi dạo phố.

Giữa dòng người tấp nập, tâm trạng tôi vẫn nặng trĩu.

Bất chợt, tôi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc của chồng, anh đang lôi kéo cô bạn thanh mai trúc mã Hoàng Vân Tuyết bên lề đường.

Cử chỉ thân mật của họ như mũi dao đâm thẳng vào mắt tôi.

Đầu tôi trở nên trống rỗng, cơn giận và ấm ức trào lên.

Tôi muốn lao tới chất vấn họ, nhưng còn chưa kịp bước thì một chiếc xe tải mất lái bỗng phóng điên cuồng, tôi không né kịp và bị hất văng ra xa.

Có lẽ vì tôi chết quá đột ngột, hoặc cũng vì nỗi oán hận quá mạnh mẽ mà linh hồn tôi chẳng hề tan biến.