Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9f8qKa506B
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Hét xong câu đó, tôi còn hồn nhiên tát thêm hai cái nữa.
Cô ta bị đánh đến ngẩn ra, chưa kịp phản ứng thì tôi đã ngã vật xuống giường, giả vờ ngủ ngáy o o.
“Khốn kiếp! Tên cóc ghẻ mà cũng dám đánh tôi?!” Cô ta định giơ tay tiếp tục tát, thì tiếng điện thoại vang lên.
Cô ta nhấc máy: “Ừ, hắn say mềm rồi, như con heo chết vậy. Anh tới đi!”
Tôi lạnh cả người. Cô ta… gọi ai tới?!
10.
Chỉ mấy phút sau, giọng của Trương Thanh vang lên ngay trong phòng: “Hừ, say rượu thế này, anh còn lo nó làm gì em cơ đấy!”
Lâm An Nhiên giận dữ đáp: “Anh tưởng em muốn ngủ với nó à? Nếu không phải mẹ em ép, em đã chẳng phải đi du lịch cùng nó rồi!”
Trương Thanh cười xấu xa: “Cho nên em mới nghĩ ra cách này, để anh đến gieo hạt giống?”
“Chứ còn gì nữa? Mẹ tôi chỉ cần thấy tôi có thai là sẽ yên tâm. Nếu không, kế hoạch của chúng ta tiêu tan mất! Vì tương lai của chúng ta, chỉ còn cách này thôi!”
Không lâu sau, Trương Thanh đến nơi. Lâm An Nhiên giục hắn nhanh lên.
Âm thanh sột soạt vang lên, hắn ta nhanh chóng cởi đồ sạch sẽ, bế cô ta đi vào nhà tắm.
Đúng lúc cánh cửa phòng tắm khép lại, tôi mở mắt, lấy điện thoại trong gối ra, ngắt ghi âm rồi chuyển sang quay video, đặt máy trước cửa kính mờ nhà tắm. Âm thanh trong đó rõ mồn một — hai người vừa cười vừa thở gấp.
Tôi cảm thấy buồn nôn đến tận cổ. Khi họ bắt đầu tắm rửa, tôi mới thu lại điện thoại.
Nửa đêm, sau khi Trương Thanh rời đi, Lâm An Nhiên nằm bên cạnh tôi, tự nói với mình: “Chuyến đi này thật sự rất đáng giá.”
Tôi lạnh lùng cười trong lòng. Đúng vậy, quả thực là quá đáng giá.
Những ngày sau đó, hai kẻ kia liên tục lặp lại “chiêu bài cũ”, tưởng tôi vẫn bị chuốc say mỗi tối.
“Đây đúng là thời kỳ rụng trứng của em đó, anh nhất định phải cố lên nhé!” Lâm An Nhiên thở hổn hển cổ vũ Trương Thanh.
Tôi cũng âm thầm nghĩ: Không cố lên sao được? Không có bằng chứng thì sao tôi phản đòn?
Du lịch kết thúc, về đến nhà thì cũng đến ngày công bố điểm thi.
Không ngoài dự đoán, tôi lại đạt 670 điểm. Còn Lâm An Nhiên, điểm số còn thảm hơn kiếp trước — chỉ được 400. Loại điểm này, chỉ đủ đỗ cao đẳng.
Mẹ cô ta nổi trận lôi đình mắng con gái vô dụng, rồi quay sang năn nỉ cha mẹ tôi nghĩ cách giúp đỡ.
Lâm An Nhiên thì nhìn tôi đầy hy vọng, đúng như kiếp trước.
Tôi mỉm cười: “Vậy thì… anh đành đi học Đại học Chiết Giang một mình vậy.”
Mặt cô ta lập tức trắng bệch.
11.
Mẹ cô ta thì không vui tí nào: “Cậu đã là bạn trai con gái tôi, còn ngủ chung giường. Bây giờ mà chia tay, danh tiếng của nó sẽ bị hủy hoại hoàn toàn!”
Nhưng cha mẹ tôi lạnh lùng đáp lại: “Bọn trẻ thành phố không câu nệ chuyện đó. Yêu đương là tự nguyện, không thể dùng đạo đức để trói buộc người khác.”
Thấy không làm gì được, bà ta đành ngậm miệng. Tối hôm đó, trong phòng giúp việc, bà ta hỏi Lâm An Nhiên chuyện thế nào rồi.
Cô ta đáp, lẽ ra mấy ngày trước phải có kinh nguyệt, nhưng kỳ này lại bị trễ. Bà ta mừng rỡ, sáng sớm hôm sau liền xin nghỉ để đưa con gái đi bệnh viện.
Chiều về, khi chúng tôi đang ăn cơm, mẹ con họ xồng xộc xông vào.
Cha mẹ tôi còn nhiệt tình mời họ cùng ăn, ai ngờ bà ta nổi giận lật tung bàn cơm lên.
Chỉ tay vào mặt tôi, bà ta hét: “Cậu còn có mặt mũi ăn cơm à?!”
Rồi lôi Lâm An Nhiên đang rơm rớm nước mắt lại, gào to: “Cậu làm ra chuyện thất đức thế này, tôi biết ăn nói sao với cha nó đây?!”
Cha mẹ tôi vội hỏi có chuyện gì.
Bà ta móc từ túi ra một tờ phiếu xét nghiệm, ném vào người mẹ tôi.
“Tôi tưởng bọn trẻ sẽ biết giữ chừng mực, ai ngờ con trai bà lại là thứ cầm thú!”
Trên phiếu xét nghiệm ghi rõ: Thai kỳ giai đoạn đầu.
Tính thời gian thì cũng hợp lý, mười mấy ngày là đủ để xét nghiệm máu cho ra kết quả rồi.
Thấy tôi vẫn bình thản như không, bà ta càng tức: “Cậu nói đi! Giờ tính sao?! Phải cho con gái tôi một lời giải thích!”
Tôi quay sang hỏi Lâm An Nhiên: “Vậy… em nghĩ nên giải thích thế nào?”
Cô ta ngừng khóc, thấy tôi không hề lo lắng thì sững người, nghẹn lời.
Cha mẹ tôi giả vờ nghiêm nghị: “Nếu đúng là lỗi của con trai chúng tôi, chúng tôi nhất định sẽ chịu trách nhiệm đến cùng!”
Nghe vậy, Lâm An Nhiên chẳng còn giữ hình tượng nữa, lấy điện thoại ra. Trên màn hình là cảnh hai người không mảnh vải nằm trên giường. Dù đã che các phần nhạy cảm, nhưng ai cũng hiểu rõ đang xem gì.
Mẹ cô ta như được bơm máu gà, gào ầm lên mắng tôi: “Thằng khốn! Cậu hủy đời con gái tôi rồi! Tôi sẽ kiện cậu tội cưỡng hiếp!”
Nói rồi định lao vào cào mặt tôi, nhưng tôi đẩy bà ta ra, mỉm cười: “Dì ơi, nếu tôi chứng minh được… người đó không phải tôi, dì còn muốn kiện nữa không?”
12.
Thấy tôi ung dung tự tin, mẹ Lâm An Nhiên khựng lại, quay sang nhìn con gái. Thấy con gái khẽ gật đầu, bà ta lập tức có thêm khí thế.
“Dĩ nhiên! Nếu chứng minh được không phải cậu, tôi không kiện nữa. Nhưng nói rõ trước, nếu đúng là do cậu, nhà cậu phải chịu hoàn toàn trách nhiệm!”
Cha tôi lạnh giọng: “Bà yên tâm, nếu là con trai tôi làm ra chuyện đó, tôi không chỉ bỏ tiền cho hai đứa du học, mà còn tổ chức hẳn một đám cưới đàng hoàng.”
Mẹ cô ta lập tức chen vào, không buông tha: “Vậy thì lời quá còn gì? Các người kiếm luôn một đứa cháu? Phải mua thêm cho con gái tôi một căn biệt thự nữa!”
Mẹ tôi gật đầu dứt khoát: “Không thành vấn đề. Nhà sẽ đứng tên con bé. Ngoài ra, sính lễ thêm 1 tỷ.”
Thấy lợi lớn sắp vào tay, mắt bà ta híp lại vì sung sướng. Lâm An Nhiên lại bắt đầu thấy chột dạ.
“Mẹ… có phải hơi quá rồi không…”
Dù sao cô ta cũng không định dùng chuyện này để ép nhà chúng tôi, chỉ muốn giữ chân mẹ mình, thả mồi bắt cá lớn. Lỡ ra mà sau này kiểm tra không đúng là con tôi thì chẳng phải xôi hỏng bỏng không sao?
Thấy cô ta ngập ngừng, mẹ cô ta cũng không nghi ngờ gì, còn hối thúc con gái kể lại sự việc cho rõ ràng. Bị đẩy đến bước đường cùng, Lâm An Nhiên đành cắn răng bịa chuyện.
Nào là hôm đó bị tôi say rượu đè ra… nói tới đâu, mẹ cô ta trợn mắt mắng tới đó: “Thằng khốn nạn! Cầm thú!”
Tôi nghe hết, mỉm cười vỗ tay: “Cô Lâm kể chuyện cũng khéo đấy, đáng tiếc là…”
Tôi rút ra một tờ giấy. Tiêu đề ghi: “Đã thắt ống dẫn tinh”
Trắng đen rõ ràng, tôi đã làm thủ thuật cách đây 2 tháng.
“Tôi làm thủ thuật này từ hai tháng trước, thời gian gần đây mỗi tối giả say nằm lăn ra ngủ, chưa từng đụng vào cô. Vậy mà cô lại mang thai được 10 ngày? Xin hỏi đứa con này ở đâu ra vậy?” Tôi nói chậm rãi, vẫn giữ nguyên nụ cười.
Lâm An Nhiên lập tức trắng bệch mặt, môi run lên.
Thấy tôi phản công, mẹ cô ta không chịu thua, gào lên: “Tôi tận mắt thấy hai người đi du lịch với nhau, còn có clip trần truồng nằm chung giường! Giờ cậu muốn phủi sạch hả? Không dễ đâu!”