Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/10t3CFo17o
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Khi đang dắt chó dạo trong chung cư, một anh đẹp lái chiếc hỏi tôi:
“Chó của cô bán không?”
Tôi đáp: “Không bán .”
Anh do dự tôi vài giây, rồi lái xe mất.
Tôi con chó cùng tiếc nuối đuôi xe anh .
Tôi tức giận mắng: “Bán ! Bán đấy! Đồ khốn nạn! Chẳng tí thành ý muốn mua !”
Ai ngờ chiếc xe đó lại lại.
Sau đó, cửa xe mở ra…
Con chó lập tức giằng khỏi tôi, nhảy phắt xe.
Anh đẹp tôi đang đứng đơ , rồi hỏi: “Cô không nhảy à?”
1
Tôi đang dắt chó dạo trong chung cư, con Samoyed trắng toát nhà tôi phát điên, cứ lao đầu bị rượt!
Tôi kéo dây, vừa nó mà suýt chút thì hụt hơi.
mãi ra đến con đường lớn ngoài , nó bất chợt lại.
Nó dòng xe qua lại tấp nập, chảy nước dãi.
Tôi đứng .
Hai đứa cùng mơ mộng về giấc mơ phát tài.
Con Bạch nhà tôi một đặc điểm, chính cực kỳ trọng giàu khinh nghèo.
Nó mê xe không chịu nổi.
thấy cố leo ghế phụ của , hòng rời bỏ tôi để tìm cuộc sống giàu .
Nhưng tôi canh rất kỹ, chưa để nó thành công.
2
Giờ nó lại mấy chiếc xe ánh mắt đầy khao khát, trông vừa tội vừa buồn cười.
Chung cư tôi ở cao cấp, cạnh bên biệt thự, nên xe không thiếu.
Tôi bảo nó: “Bạch này, đừng . Tao không để mày một mình sống sung sướng đâu.”
Nó liếc xéo tôi một cái.
Tôi phì cười. Nó cứ hiểu hết những gì tôi nói.
Tôi kéo dây: “ thôi, ra công viên . Hôm nay phải thêm một vòng đó.”
Nó không chịu .
Đúng lúc ấy, một chiếc S680 Haute Voiture lại ngay mặt tôi con chó.
3
Tôi Bạch đều choáng chiếc xe lấp lánh đầy khí thế ấy.
Rồi lại bị gương mặt yêu nghiệt, đẹp đến mức không thật ở sau ô cửa kính xe làm cho choáng thêm .
Trời đất ơi, giờ đàn ông đẹp thể lái rồi à?
Tôi con Bạch lý do gì mà không cố gắng ?
vừa đẹp hơn bạn, lại chăm chỉ hơn bạn đấy.
Tôi quyết định rồi. Về nhà phải cho Bạch phẫu thuật thẩm mỹ mới được.
Anh đẹp nhả một vòng khói thuốc chậm rãi, liếc tôi rồi liếc qua con chó.
Tôi Bạch đều hồi hộp anh đầy hy vọng.
Thậm chí tôi nghĩ, làm sao để xin được WeChat của anh ấy, biết đâu anh bạn giàu đẹp độc thân giới thiệu cho tôi.
Khi hai một chó đang giằng co trong im lặng, anh đẹp tiếng :
“ đẹp, cô bán con chó này không?”
4
Bạch mừng đến mức cắn đuôi mình, vui sướng đến độ không biết trời đất gì .
Nó rên rỉ làm nũng anh đẹp , rồi sủa ầm tôi, giằng mạnh muốn thoát dây.
Tôi tức muốn nổ phổi.
Nuôi nó bấy lâu… đúng công toi rồi!
Nhưng tôi vẫn nở nụ cười dịu dàng nhất:
“Không bán .”
Tôi chỉ vào con chó, rồi lại chỉ vào chính mình:
“Phải bán kèm.”
Anh đẹp nói:
“Bán kèm cạnh tranh không lành mạnh, bị pháp luật chống độc quyền xử đấy.”
Anh trông thể sắp đạp ga rời .
Tôi vội vàng xoay chuyển tình thế, sủa một tiếng “gâu” rồi hỏi:
“Anh ơi, anh xem muốn mua con ạ?”
Bạch nổi điên thật sự, sủa ầm ĩ về phía tôi, mắng tôi thậm tệ.
Tôi giả vờ không nghe thấy.
Anh đẹp lắc đầu, kéo kính xe , rồi… lái xe mất!
5
Tôi Bạch đứng sững.
Nó im bặt.
Tôi cứng họng.
Chúng tôi đuôi chiếc , cảm giác khí thải từ xe mang mùi thơm của tiền bạc.
Đây chúng tôi gần sự giàu nhất.
Tỉnh táo lại, tôi bắt đầu gào chửi chiếc xe đã xa:
“Bán ! Bán mà! Má nó! Đồ vô lương tâm! Không chút thành ý mua gì !”
“Mẹ kiếp! Tưởng đẹp chút tôi ham tiền chắc? Phụt! Tôi không phải loại mê tiền đâu nhé!”
“Dù cơ hội , tôi sẽ kiên định mà nói—”
Chiếc xe lại chậm rãi lại.
Đúng lúc đó, một chiếc xe buýt mặt tôi, bác tài quát : “Cô gái, chó không được xe!”
Tôi lại, hóa ra chiếc vừa nãy ngay làn xe buýt…
Tôi thè lưỡi, xin lỗi rồi vội kéo Bạch đuổi phía .