Đến nhà bạn trai ăn Tết, vô tình đụng hội nghị của đám động vật nhỏ nhà họ.
Gà trống lớn: “Năm nào cũng về tay . Cô là đứa thứ mấy mà nó mang về ?”
Chó đen lớn: “Năm đứa. Đứa đầu tiên chết . Đứa thứ hai phát điên. Đứa thứ ba bán. Đứa thứ tư sinh con . Không biết đứa sẽ .”
Ngỗng trắng lớn: “Cũng biết mấy cô gái trúng cái gì ở Tống Khôn.”
Mèo tam thể: “Miệng ngọt, biết cách dỗ dành thôi. Đám phụ nữ ngu ngốc.”
Mèo tam thể: “A, cô cứ chằm chằm chúng thế? Chắc hiểu chứ?”
Trong bóng tối, đôi mắt xanh lục của mèo tam thể chằm chằm.
Tôi giả vờ để ý, tiếp tục bước về phía nhà vệ sinh.
Do quá căng thẳng, suýt nữa ngã nhào kiểu chó gặm phân.
Cảnh khiến mèo tam thể bật , nó lăn một vòng mặt đất, mở miệng chế nhạo: “Meo! Chả trách lừa. Cô nàng là biết đầu óc gì.”
Ngỗng trắng lớn phụ họa: “ thế. ngốc một chút vẫn hơn. Quá thông minh ở cái làng thì chẳng kết cục gì. Cậu quên cô gái đầu tiên ? Hết lần đến lần khác tìm cách trốn , cuối cùng chẳng vẫn …”