Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi là Diệp Lương Trừng, đang trong bệnh viện tâm thần gãi chân, dùng gỉ mũi xếp hình thì du hành thời không một lần nữa.
Tôi tới một tác phẩm nhàm chán, mở đầu là chủ cũ của thân thể t/o/i m/ạ/n/g.
Khi cô còn sống, thiên vị cô em gái nai của cô ; đến khi chủ cũ chết, mọi người mới bừng tỉnh.
Ông bố bà mẹ vốn thiên vị, vị hôn phu đểu cáng, bạn thân mất não bắt đầu hóa điên .
Những thủ đoạn cô em gái nai tưởng rằng không bị phát hiện đều bị vạch trần.
Tất đều nhận ra người họ yêu là chủ cũ của thân thể , nấy đều hối hận khóc lóc thảm thiết.
Nhưng rõ ràng khi chủ cũ còn sống, chẳng một tin tưởng cô , chẳng một thương xót cho cô , chẳng một yêu thương, bảo vệ cô .
Tất đều thiên vị cô em gái nai đó, khiến nữ luôn phải nhẫn nhịn cho đến khi bị cô em gái nai hại chết.
Sau đó, linh hồn của chủ cũ c/h/ế/t cứ lơ lửng giữa không trung, nhìn những người từng phụ bạc mình lúc sinh thời lần lượt hối hận, cuối cùng bất lực tan biến giữa đất trời.
Trước khi tan biến, cô gào thét: “Tôi không cam tâm! Tôi không tha thứ! Cậu giúp tôi, giúp tôi!”
Sau đó, tôi bị kéo đây.
Vừa mở mắt ra, là ngày thi học, là chủ cũ của thân thể uống sữa đậu phộng do em gái đưa cho bị khó thở ngay tại phòng thi và bị đưa đến bệnh viện cấp tốc.
Em gái Diệp Thiên đứng trước giường bệnh, khóc đến mức tèm lem nước mắt nước mũi: “Chị ơi, em xin lỗi! Em không biết chị bị dị ứng đậu phộng nặng đến , em chỉ nghĩ đậu phộng bổ hơn nên cho thêm một chút sữa thôi. Không ngờ hại chị không thi được. Bố mẹ có là tính toán kiểu chăng nữa thì tiền trong nhà chỉ đủ cho một người học học thôi, sau chị có thể ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe, giúp bố mẹ quán xuyến cửa hàng, dù sao sức khỏe của chị không tốt…”
Trong nguyên tác, chủ nhân của thân thể là vì trượt học nên bị buộc làm việc ở quán ăn nhỏ của gia đình để cung cấp tiền cho em gái Diệp Thiên học, làm “túi máu” cho con bé suốt nửa đời người, đến cuối cùng còn c.h.ế.t một cách thê thảm.
Con bé còn chưa dứt thì bị tôi túm tóc ấn xuống đầu giường đập mạnh hai cái.
Diệp Thiên không ngờ rằng tôi, một người suýt nữa thì c.h.ế.t vì bị sốc phản vệ, có sức mạnh lớn đến . người con bé ngây ra vì bị .
Cho đến khi m.á.u chảy xuống từ trên trán thì con bé mới hét lên: “Chị! Chị… chị em?”
“ em thì thôi, còn phải chọn ngày à?”
Tôi tiến lên, vả cho thêm hai cái tát nữa, vả đến nỗi hai bên má của con bé sưng vù.
Từ nhỏ, cái con nai c.h.ế.t tiệt từ nhỏ thích vờ vịt để bắt nạt chủ cũ, trộm đồ đổ oan cho chủ cũ, cặp kè với bọn côn đồ và sai bọn chúng ngày nào chặn cô trong hẻm. Thậm chí, sau khi chủ cũ quen nam , con bé còn dùng đủ mọi thủ đoạn để dụ dỗ nam qua mập mờ với mình lén lút khoe khoang trước mặt nữ , khiến nữ rơi nỗi đau tột cùng.
Khi Diệp Thiên, tôi không một , trên mặt chẳng có biểu cảm , đúng kiểu người làm thì nhiều, thì ít.
Diệp Thiên chống cự bằng tất sức lực của mình, chưa gào được mấy tiếng thì hết hơi.
Nắm đ.ấ.m to như bao cát của tôi cứ rơi tới tấp chỗ đau của con bé nhưng không gây nên tổn thương nặng nề.
Mãi cho đến khi Diệp Thiên bị tôi cho nằm rạp trên đất, không gượng dậy nổi, bác sĩ và mới bước từ bên ngoài.
“Chuyện ? xảy ra chuyện vậy?”
Tôi liếc nhìn chị trước mặt bật khóc, lao lòng cô : “Chị ơi, em gái em bảo là cố ý cho đậu phộng sữa của em, hại em không thể tham gia kỳ thi học. rằng gia đình chỉ có thể lo cho một người học học thôi, chỉ cần em trượt học là em sẽ phải ở quán ăn, đời sống trong rửa bát, bưng bê. Hu hu hu… Tại sao đối xử với em như vậy? Em là chị ruột của !”
Trước tôi, chị sốc đến mức không nên .
“Cô bé kia, sao em có thể độc ác đến vậy chứ? Em có biết việc bị dị ứng với đậu phộng có thể gây c.h.ế.t người không!”
Diệp Thiên vừa khóc vừa lắc đầu: “Chị ơi, em không cố ý. Chị cứu em , không thì em sẽ bị chị em c.h.ế.t mất! sát, chị giúp em sát ạ!”
Tôi còn chưa sát, cô ta đòi ư?
Tôi : “Chị ơi, em muốn sát, em muốn tố cáo có âm mưu g.i.ế.c em!”
tôi khiến vẻ mặt của Diệp Thiên thay đổi: “Chị ơi, sao chị độc ác , em là em gái ruột của chị , chị muốn hủy hoại cuộc đời của em sao? Em… Em còn chưa tới mười tám tuổi, không cần phải ngồi tù đâu!”