Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3LGhN4B1LW
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi dứt lời thì tất mọi người đều ồ lên.
“Cái ? Diệp Trừng mà thi được 690 điểm!”
“ tôi không nhớ nhầm thì vào sáng ngày thi đầu tiên, Diệp Trừng nhập viện vì bị dị ứng với đậu phộng, hoàn toàn bỏ qua bài 60 điểm luôn.”
“Tổng điểm là 750 điểm, Diệp Trừng trong huống đau đớn mất 60 điểm mà vẫn đạt 690 điểm… Tức là… điểm thi các môn của cô ấy là điểm ! Điểm !!!”
Kết quả thi người kinh ngạc tiếc nuối như khiến đám học sinh giỏi, học sinh xuất sắc này này đ.ấ.m n.g.ự.c giậm chân, lóc thảm thiết.
“ không phải vì mất 60 điểm đó thì chắc chắn Diệp Trừng là thủ khoa đại học rồi!”
“Trời ơi, rõ ràng là điểm của người mà tôi cảm thấy như mình mất 60 điểm, như chó !”
“Trừ môn Ngữ , các môn đều đạt điểm . Điểm đó, tôi nằm mơ cũng không thể như .”
“Diệp Trừng, hóa , cậu mới là tài hàng thật giá thật!”
“Hu hu hu… Ông trời ơi, không thể cô ấy thêm một cơ hội nữa sao?”
Tôi cười khổ, vẻ mặt bất lực: “Thôi đi, đó là số mệnh của tôi rồi. Giá như tôi không uống ly sữa đậu phộng đó thì hay rồi. Nhưng cuộc đời là thế đấy, không ai biết trước được điều …”
Không ai biết trước được điều cái khỉ! Thi được 690 điểm là lọt top một trăm của tỉnh rồi, là độ cao mà Tề Hạ không thể với tới.
Hơn nữa, cậu thi được 670 điểm là vì cậu chỉ có thể thi được 670 điểm.
Nhưng tất mọi người đều rằng tôi thi được 690 điểm là vì thiếu 60 điểm . tôi bài 60 điểm đó thì thủ khoa của tỉnh chính là tôi, không thể với tới!
Chuyện như càng khiến hành vi của Diệp trở nên tồi tệ hơn.
“Sao gái cậu cái chuyện này ?”
“Cô lấy mà đền 60 điểm mất oan đây?”
Tôi che mặt, bã lóc: “Tôi có thể được chứ? Nó là gái ruột của tôi mà! Chỉ có thể trách bản thân tôi số khổ, hu hu hu… quá, hôm nay phải dọn hàng sớm thôi.”
Sau đó, tôi dọn dẹp quầy hàng nhỏ của mình, vui vẻ về nhà.
Đương nhiên, trước mặt người nhà, tôi không thể tỏ quá vui vẻ.
Ngược , tôi còn hơn chết.
về đến nhà, tôi lao vào lòng : “! Con quá, con đến mức sắp c.h.ế.t rồi!”
Diệp thấy tôi lóc thảm thiết thì tưởng tôi thi không tốt, nó khinh bỉ nói: “Có phải không đỗ đại học trọng điểm không? Con bảo rồi mà, không đỗ đâu, đừng tốn công vô ích nữa!”
Tôi lắc đầu, nước mắt tuôn như mưa: “Không phải, con thi được 690 điểm, hu hu hu… Trừ bài 60 điểm không được, các môn đều đạt điểm ! Con không ngờ rằng bản thân mình có thể thi tốt đến ! Tất là do ! Tất là do hại! không phải vì thì con là thủ khoa đại học rồi!”
Tôi trách móc hết lời, toàn thân Diệp cứ ngây .
“… nói cơ? ơi, thành tích của tốt như thế từ khi nào ? Chắc không phải gian lận đấy chứ?”
Bố của nhanh chóng vả Diệp một cái rõ kêu: “Mày thấy mày hại mày chưa đủ, dám ăn nói bừa bãi như !”
Ngay sau đó, ông đ.ấ.m n.g.ự.c giậm chân, hối hận không thôi: “Tao đáng c.h.ế.t mà, sao sinh đứa con gái vô dụng như mày chứ? như ngày xưa chỉ sinh mỗi Trừng Trừng thì hay rồi, bây giờ hại con bé không thủ khoa đại học được.”
của cầm điện thoại mà nước mắt tuôn như mưa: “Trời ơi, đúng là mấy môn đạt điểm ! Trừng Trừng à, nghe nói năm ngoái, điểm chuẩn của Đại học Thanh Hoa, Đại học Bắc Kinh ở tỉnh mình là 690 điểm đó, con đạt đúng 690 điểm, có phải đỗ vào đó không?”
Tôi òa nức nở: “Hu hu hu… Con không biết. Chắc là đỗ được Phục Đán và Đại học Giao thông thôi ạ?”
Đỗ trường nào không quan trọng, nhưng họ phải hiểu mất đi điều .
của lên tiếng: “Hu hu hu… Phục Đán và Đại học Giao thông sao bằng Đại học Thanh Hoa, Đại học Bắc Kinh có danh tiếng lẫy lừng chứ? Vốn dĩ nhà họ Diệp chúng có thể rạng danh tổ tông, tất mọi việc đều bị con ranh con c.h.ế.t tiệt này hỏng hết rồi!”
Diệp cố gắng cãi : “Bố, , sự việc thành thế này rồi, bố mắng con thì có ích …”
Bố của trừng mắt nhìn cô : “ mày thi được 690 điểm thì mày cũng phải thi được 690 điểm. không, mày đừng hòng đi học, ở nhà bưng bê kiếm tiền để nộp học phí mày, đó là do mày nợ nó!”