Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

Bình thường Từ Chu Dã rất ít khi đến trường học.

Trong nhà anh có gia sư riêng, đến trường học cũng chỉ để tạo dựng tên tuổi cho mình.

Ngày đó, sau khi anh cứu tôi, tôi cho rằng chúng tôi sẽ không còn liên hệ gì đến nhau nữa nên giấu kín chuyện này, chưa từng nói với ai khác.

Đương nhiên cũng vì tôi không có ai để nói.

Cho đến khi thu bài tập ba ngày sau.

Khi anh xuất hiện ở phòng học, lúc đi ngang qua chỗ ngồi của tôi đã nhíu mày hỏi: “Sao vết thương trên mặt cậu vẫn chưa hết?”

Thành công khiến tất cả mọi người đều nhìn về phía chúng tôi.

Có lẽ Từ Chu Dã đã sớm quen với việc ánh mắt của mọi người đều tập trung về mình.

Nhưng tôi không quen, thậm chí còn cảm thấy thấp thỏm lo âu.

Cảm giác bất an này xuất hiện từ khi tôi nhận ra Từ Chu Dã đến lớp học hàng ngày, khi thấy anh thường xuyên xuất hiện trong tầm mắt tôi thì cảm giác này càng mạnh mẽ hơn.

Tôi phát hiện anh đi theo tôi.

Cho dù tôi đi đâu anh cũng sẽ như đi dạo mà đi phía sau tôi, cùng tôi duy trì một khoảng cách không gần không xa.

Bước chân của tôi nhỏ, bước chân của anh lớn nên nhìn có vẻ uể oải.

Nhưng cảm giác tồn tại của anh lại rất mạnh.

Khiến tôi không thể đoán ra anh muốn làm gì.

Tôi lại không dám đến hỏi anh.

Chỉ cần nhớ đến cảnh anh đeo máy trợ thính cho tôi, khi tay anh chạm vào vành tai tôi và tiếng cười nhẹ trêu chọc, bước chân đang đưa ra của tôi lập tức rút về.

Được rồi được rồi, chủ động cái gì chứ, tôi mắc chứng sợ xã hội!

Tôi cảm thấy bản thân sắp bị ánh mắt dò xét khắp nơi đâm nát rồi.

Buổi tối trên đường về nhà, tôi bị người ta chặn lại trên đường.

Khi thấy vẻ mặt bình thản của Từ Chu Dã khi nhìn đám lưu manh kia cùng sự hưng phấn không thể kiềm chế trong ánh mắt anh.

Cuối cùng tôi cũng phản ứng lại kịp, hình như anh đang… bảo vệ tôi?

Ôi…

Cứu mạng, chuyện này càng đáng sợ hơn, làm sao bây giờ?

5.

Tôi sợ Từ Chu Dã tìm thấy thú vui mới từ mình.

Trong trường học từ lâu đã có tin đồn rằng những cậu ấm cô chiêu đời thứ hai có gia thế giàu có như họ vì chán chường với cuộc sống dễ dàng mà hay tìm những thú vui kì lạ.

Gì mà đánh cược theo đuổi nữ sinh, gì mà đổi bạn gái lấy xe đua.

Tôi chỉ muốn lặng lẽ học để sớm ngày thoát khỏi mọi thứ ở hiện tại.

Cho nên tôi sợ Từ Chu Dã biến tôi thành trò vui.

Cho nên tôi bắt đầu không ngừng trốn tránh anh.

Nhưng tôi không ngờ sự trốn tránh này của mình lại khiến người khác vô cùng hâm mộ.

Giờ nghỉ trưa, Chu Oánh ngồi cùng bàn đột nhiên ra vẻ lén lút hỏi tôi: “Lâm Thi Nguyện, có phải Từ Chu Dã đang theo đuổi cậu không?”

Tùy chỉnh
Danh sách chương