Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Còn kịp nhai nuốt, đã thấy tiếng quải trượng đập xuống đất thật mạnh, ngẩng đầu lên thấy ông nội của Thẩm Luật đang đứng.
“Vô Dạng, con là người , là người cần được chăm sóc.”
nói là nói Thẩm Luật, ánh lại liếc phía tôi.
Tôi lặng im ấn tắt điện thoại, quả táo trên bàn chuẩn bị gọt táo, còn kịp đụng tới dao gọt hoa quả đã bị Thẩm Luật đi, quả táo trên tay cũng bị hắn đi.
Tôi: ???
“Anh làm là được!”
Tôi kéo tay hắn, ý bảo hắn phía ông nội hắn.
“Ông nội, con chỉ là đang nghỉ ngơi, chân tay hoàn hảo, không cần ai phải chăm sóc.”
Tôi đứng lên, cớ điện thoại mà rời khỏi phòng .
Không ngờ, tôi ra khỏi phòng không lâu, tôi gọi điện thoại thật.
“Mấy ngày hôm nay con đi đâu thế? Bố con nói là con không thấy con ở võ quán.”
“Con ở viện.”
“ viện ư? Con bị thương ?”
“Không ạ, bạn con bị thương, con tới thăm.”
tôi biết bắt chữ: “Bạn , nam hay là nữ?”
Tôi im lặng hai giây, “…Nữ”
“Ồ, là con trai, là bạn trai con sao?”
Tôi còn nói gì, tôi lại nói: “Mỗi lần chỉ cần nói dối con sẽ trả câu hỏi của chậm nửa nhịp”
Tôi: “…”
“Con đã tốt nghiệp đại học , tìm một bạn trai cũng vô cùng bình thường, cũng không mắng con, có rảnh dẫn nhà một chuyến.”
Tôi: “ đừng nói bố con.” Nếu không, tính tình của ông , nhất định ông sẽ tới tìm Thẩm Luật đánh một trận.
Cả người ông đầy cơ bắp, Thẩm Luật không phải là đối thủ.
“Con biết .”
ngắt điện thoại, tôi chuẩn bị quay phòng , kết quả được phía có người “hừ” một tiếng.
Tôi vừa quay đầu lại thấy ông nội của Thẩm Luật.
Trên tay ông một quả táo đã được gọt sạch sẽ, gặm ⅓.
“Con chào ông.” Tôi gật đầu chào hỏi.
Ông đi đến trước mặt tôi, ngữ khí bực bội: “Vo Dạng nhà chúng tôi vừa đẹp vừa có năng lực gia thế lại tốt, có nhiều con gái thích hắn, có thể xếp thành hàng dài, thế mà con nhóc cô lại còn không dám giới thiệu nó người nhà hả?”
thấy tôi gọi điện thoại ?
Tôi cúi đầu, hơi rối rắm một , có cần phải giải thích ông một là tôi cùng Thẩm Luật mấy ngày trước mới biết nhau không?
Một lát …
“Khụ, tôi cũng không có ý gì khác, quan trọng là Vô Dạng nó thích. Cháu bàn bạc Vô Dạng một , chọn thời gian, đó hai nhà gặp nhau một .”
Hả? Sao chủ đề lại thay đổi nhanh thế? Ngay cả ngữ khí của ông cũng nhẹ nhàng đi không ít.
“Ông nội, ông còn đi công ty ?”
Giọng của Thẩm Luật đột nhiên vang lên, tôi ngẩng đầu, hắn vừa lúc đi đến bên cạnh dắt tay tôi.
Tôi chằm chằm vào tay của hắn, đó lại thấy câu kia: “Có vợ bắt đầu ghét bỏ ông nội.”
Thẩm Luật nhạt: “Ông nội, cháu không có.”
Tôi muốn nói, Thẩm Luật , nụ của anh khiến cho nói của anh không thuyết phục gì cả…
Quả nhiên, ông lão xong hừ một tiếng đi vào thang máy.
trở phòng , thấy Thẩm Luật lại quả táo tay đang gọt táo, tôi duỗi tay: “Để tôi.”
Hắn lắc đầu khẽ.
Hắn thật sự thích . rộ lên đẹp, nên nhiều một .
“Vừa nãy ra ngoài, quả táo kia bị ông nội đi !”
“Không sao đâu, không thích ăn táo lắm!”
Hắn buông quả táo tay, lại tay tôi: “Nhiên Nhiên, sợ anh ?”
Tôi lắc đầu, vì sao phải sợ, anh còn chẳng đánh được tôi.
Không đúng vẫn sợ, tôi dùng sức gật đầu: “Sợ anh chết.”
Hắn ngẩn ra một chớp , “Hoá ra để ý tới anh vậy.”
Đương nhiên ! Anh chết tôi cũng chết theo.
Hắn lại , ánh dịu dàng, cũng giống đầu độc người khác, ta suýt nữa bị lạc ánh đó.
Cũng may vẫn còn lý trí. Nhưng giây tiếp theo, lý trí cũng không còn nữa.
Hắn cúi người tới gần, đôi tay mà tôi thích nhất chạm lên mặt tôi: “Vậy xin Nhiên Nhiên hãy chăm sóc anh nhiều hơn.”
nói , khuôn mặt hắn càng ngày càng gần, gần đến nỗi tôi không dám động đậy, hắn cũng không động đậy, cứ ta thế.
Cứu… Thật sự muốn chết chìm ánh của hắn.
“Có thể không?”
“Hả?” Tôi chỉ rõ ba chữ , còn kịp hỏi tiếp, đã có giác ấm áp chạm lên môi.
Cả người tôi nổi lên giác tê dại, đến tận xương.
Không biết qua bao lâu, tôi thấy có thể hô hấp, hắn ôm tôi, cúi đầu cũng chỉ thấy gân xanh trên cổ hắn.
“Thẩm Luật?” Tôi gọi hắn một tiếng.
“Nhiên Nhiên, anh vui.” hắn nói chuyện hơi thở phun lên cổ tôi, tôi thấy ngứa ngáy, lòng cũng ngứa ngáy y vậy.
Loại giác kỳ lạ, nhưng tôi không hề chán ghét, ngược lại còn thích.
“Thẩm Luật.”
“Ừ.” Hắn ngẩng đầu tôi, ánh có hơi nước, đẹp.
Tôi trực tiếp hôn lên môi hắn.
Quả nhiên giống tưởng tượng, hôn thật thích.
giác ngọt ngào lòng lại trào dâng.
“Thẩm Luật, thích…” môi của anh.
Còn nói xong, môi của hắn lại phủ lên một lần nữa.