Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9pUB6jBLsY
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
13
Phó cắn môi đến rướm máu.
Anh che mắt, nằm dưới đèn ấm, dám tôi.
Tôi dám .
Chỉ dán mắt vào múi bụng, bụng đói, đầu óc quay cuồng.
Tiếng bước chân ngoài tới gần, tôi khóa trái ngay.
“Sao ? người đâu?”
Ngoài kia cả tá người Phó.
“ thím!”
“Con trai, con ?”
“Em trai, em ơi…”
“ người đang gì đó vậy?”
“ đó gì ?”
gào thét, gõ liên tục.
Phó Khâm bất chợt ngồi dậy, trừng tôi:
“…Em lẽ thích bị người khác à? Không ổn đâu.”
Ngay khoảnh khắc bị mở khóa —
Phó Khâm vừa cài xong nút cuối cùng.
Anh đứng sau tôi, lạnh giọng quát:
“Các người đến đây gì?”
Cả Phó im bặt.
Chỉ cháu trai chạy vào, kéo tay anh.
“ ơi, nghe thím bảo, nấu món ngon lắm.”
Phó Khâm cứng người, khẽ :
“Giang Đạm, … sao em với trẻ con?”
Cái gì chứ?
Thằng bé ngượng ngùng:
“Chán ăn Michelin , ơi, ức gà gì vậy? Thím bảo đang nấu…”
“Ức gà?”
Phó Khâm ngẩn người, bỗng chốc hiểu mọi .
Anh vịn bàn, che mặt, từ cổ trở đỏ lựng.
“Vợ ơi… anh không ổn.”
Giọng anh cầu cứu, như rót bên tai.
Chồng đã tỏ vẻ đáng thương, tôi giận nổi nữa.
, không thể để lộ.
Tôi kéo hết người Phó ngoài:
“Không biết các người cái gì! Tối nay bữa tối riêng tư của vợ chồng tôi, gì để mai hẵng .
“Biến hết đi!”
Thằng bé rưng rưng bám :
“Vâng ạ. Dây cháu nhặt dưới đất, trả người.”
Mọi người sang – dây lụa nơ hộp quà.
bỗng hiểu, mặt đỏ mặt trắng, kéo thằng bé chạy biến:
“Đồi bại, bậy bạ!”
14
Tiếng mắng mỏ dần dần xa khỏi.
Phó tiến sát sau lưng tôi, ánh mắt cụp xuống, vòng tay ôm lấy eo tôi.
“Anh thấy que thử thai vệ sinh .”
“Dù em muốn đứa trẻ hay không… bỏ anh, được không?”
Tôi trầm ngâm, gỡ tay anh ta .
“Ai dạy anh ngọt vậy? dùng chiêu tán gái khác tôi, vô dụng thôi.”
“Gái nào?”
Anh ngơ ngác.
Tôi đem huấn luyện viên cá nhân trắng , chờ Phó sụp đổ hoàn toàn.
“ vòng vo, đưa camera hành trình đây.”
Trước khi mở điện thoại, Phó im lặng một cách kỳ quặc.
“Chờ chút… Em thể cười anh không?”
Tôi tức đến bật cười, giật lấy xem.
Lập tức phát giọng đùa cợt của huấn luyện viên:
“Đụng ngực , ai bảo vội kéo cơ? Mặc áo chưa?
Đây, ảnh ngực đẹp, tư , lát thử đi.”
Nội dung lộ liễu.
Tôi nhướn mày, lửa giận bùng , lườm anh:
“Sao, bằng chứng rành rành, không xin tôi dừng à?”
Ghi âm tiếp tục:
“Em thích kiểu ngực à? Gu tốt ghê.”
đoạn ghi âm, Phó cười khẽ: “Ừ, cô ấy đúng gu. Cảm ơn chị .”
“Cái búp bê em à? Đẹp quá, hồi đó em nhiều chiêu . Kể chị nghe em chọn em nào đi, chiêu gì.”
“Nhạt nhẽo. bẩn. Đúng , lát nữa em lầu, cần gì? Gửi em bản hướng dẫn đi.”
“Một nằm, cởi, ba thở dốc. Hiểu chưa?”
…
Phó tắt ghi âm, tôi.
Tôi ngớ : “Huấn luyện viên… chị anh?”
Anh gật, buộc nơ lụa:
“Vừa bỏ sót một bước. Giờ anh được không?”
“Sau , em thể với anh nhiều hơn một chút… em thích gì không?”
Tôi nuốt lời định .
Tạm ngưng ly hôn.
Ăn trước đã.
lúc hỗn loạn, tôi thấy tờ thỏa thuận đã ký.
Mơ hồ thấy… đó không phải đơn ly hôn.
Mà … di chúc.
Tôi vừa định hỏi, Phó đã cắt lời.
“Ăn ngoan, thịt bàn .”