Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
03
Cô ta, đối Tạ , thực sự khác biệt.
Anh ta chi cả nghìn lượng vàng mua đêm đầu tiên của cô ấy.
Hôm sau, liền đưa cô ta đi khắp nơi khoe khoang, cuối cùng của tôi.
Khi tôi của Tạ , cô ta bẽn lẽn gọi tôi tiếng “chị”.
Tạ nhẹ nhàng cạ mũi cô ta: “Cô ấy sao xứng đáng chị ?”
Phải, trong anh ta, tôi thậm chí xứng đáng .
Mũi tôi cay xè.
Miễn cưỡng , giúp cô ta chọn , đo kích cỡ.
bao lâu sau, anh ta đưa cô ta .
Lần này, cô ta lúng túng như lần trước khi thân phận của tôi.
rằng Tạ phải chỗ dựa của tôi, cô ta tự nhiên xem tôi ra gì.
Cô ta thản nhiên chọn tới chọn lui.
“Toàn loại tầm thường, chỉ tay nghề thêu của phu nhân khá, chứ thì tôi thèm nhìn.”
Tạ dựa hờ vào khung cửa, dáng vẻ lười biếng.
Đôi mắt như sóng nước khẽ gợn, chỉ chăm chăm nhìn cô ta.
“ tôi thêu giỏi, ra bộ đồ nào sắc đẹp của .”
“Anh Tạ, anh nói xem loại nào nhất?”
Tạ đưa ngón tay thon dài, chỉ vào tấm .
Vãn vui: “Tấm lụa này mềm mại, may đồ lót chắc sẽ rất .”
đành phải may quần áo phụ nữ của anh ta.
Nhưng muốn tôi cả yếm cô ta?
Anh ta thật sự giẫm nát tự trọng của tôi dưới chân.
04
Tôi định từ chối thì Tạ đưa tôi thỏi vàng.
Dù nó thể so số vàng anh ta bỏ ra mua đêm đầu tiên của Vãn .
Nhưng đủ bằng lợi nhuận mấy năm trời của tôi.
Tạ thường xuyên dẫn người tôi quậy phá, cả thành ai .
Mọi người đồn đoán, lẽ tôi giữ đạo , nên mới giữ được trái tim chồng?
Tin đồn lan khắp nơi, khiến của tôi khách nào lui tới.
Nếu nhờ Tạ thỉnh thoảng ghé qua, cùng vị khách quen bí ẩn luôn ủng hộ,
Thì lẽ này của tôi sập từ lâu.
Lời từ chối vừa lên miệng bị tôi nuốt ngược xuống.
“Nếu nhi thích, sẽ thưởng.”
Nghe thật nực .
Đường đường của nhà họ Tạ – gia tộc giàu nhất Túc Châu,
vậy mà phải sống nhờ vào tiền thưởng khi may đồ những người phụ nữ của chồng mình.
giữ được tình yêu của anh ta, tôi lý do gì từ chối tiền bạc.
Đây công sức tôi ra, ai quyền coi thường.
Tạ thấy tôi nhận tiền, liền lạnh, nói ba tiếng “tốt lắm”.
Tôi hiểu nổi, tôi anh ta sỉ nhục, anh ta giận cái gì nữa?
Tạ nói, giọng lười biếng:
“Da của nhi trắng như tuyết, màu hồng đào sẽ rất .”
Vãn ngượng ngùng đỏ mặt, liên tục trách yêu.
Nghe đây, tôi thắt .
Chiếc kéo trên tay vô ý cắt vào bàn tay, tôi cảm nhận được đau đớn.
Anh ta cố tình dùng chuyện này sỉ nhục tôi.
Tôi nhớ rất rõ.