Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60HumWEo8w

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

Những thứ kỳ trân dị bảo mà khác không thèm, chất đầy tủ tôi.

Được anh ta yêu chiều hẳn điều hạnh phúc.

Chỉ tiếc rằng, đời này tôi sẽ chẳng bao giờ được cảm nhận.

Tôi đóng tủ lại.

Những thứ này tôi không định mang theo.

Chờ đợi mãi mấy ngày, vẫn không thấy Tu Văn trở về.

07

Nửa đêm, tôi đang ngủ mê man.

Bỗng nghe tiếng “rầm”, anh ta đá văng cửa phòng.

Tiếng động lớn khiến tôi giật mình, run rẩy.

Ánh trăng đổ xuống, chỉ thấy anh ta tràn đầy tức giận.

quỷ dữ vừa bò từ địa ngục.

Anh ta nhìn cái vali tôi chuẩn .

Cười lạnh tiếng, rồi ngẩng đầu nhìn tôi, ánh sắc lạnh.

“Thảo nào cô không tiếc ruồng bỏ cũng đi, thì tình nhân cũ cô trở về rồi phải không?

Nên ở bên tôi khắc cũng không nữa?”

“Tôi không biết anh đang !”

“Hay lắm, không biết tôi đang !”

Anh ta chậm rãi bước tới, từng bước áp sát tôi.

Tôi lùi lại đến không còn đường thoái, lưng chạm mép giường.

Anh ta cúi xuống, hơi thở phả tôi đầy mùi rượu nồng nặc, xen lẫn hương phấn son từ .

Nếu trước đây, anh ta chịu gần gũi tôi thế, lẽ tôi vui mừng đến quên lối về.

Nhưng giờ, tôi nghiêng đầu.

Nụ hôn anh ta rơi khoảng không.

Anh ta áp sát bên cổ tôi, bất động lúc.

Tôi dồn sức đẩy anh ta , nhớ việc quan trọng hơn.

Tôi chìa tay trước mặt anh ta: ”Đơn ly hôn!”

Anh ta nhìn chằm chằm tôi, đôi dường đỏ lên.

“Chúc Linh, cô giỏi lắm!”

Anh ta kéo cánh tay tôi, đúng chỗ vết thương.

Tôi hít hơi lạnh: “Buông tay, tôi đau.”

Anh ta siết mạnh thêm: “Đừng giả vờ.”

Anh ta kéo tôi đến nhà khác – nơi sắp xếp .

Nơi đó không xa, ngay cạnh nhà chúng tôi.

“Vì hại , cô giấu kim trong chiếc yếm tôi bảo cô .

Không ngờ lại thương.

Cô quỳ đêm để với mẹ , thế quá nhẹ rồi!”

Chiếc yếm đó tôi thức đêm mấy ngày để , trên đó thêu hình cá chép.

tôi đưa , cô ta chẳng , còn vui vẻ nhận lấy, khen ngợi tay nghề thêu tôi.

Hoá , họ chuẩn sẵn cái bẫy này tôi.

08

Nghe tiếng ồn, bước chào đón.

Đôi cô ta vẫn đỏ hoe.

“Anh , anh thật sự gọi chị đến xin à? chuyện vợ phải xin không danh phận .”

chấp nhận không màng tất chỉ để được ở bên anh, thì và đứa bé trong bụng đều tuỳ chị đánh mắng thôi…”

“Vợ sao? Tôi sắp ly hôn rồi, cô chẳng còn vợ .”

chớp đôi nai , giọng nũng nịu:

“Anh , anh thật tốt với . Nhưng nếu chị quỳ đêm để xin , phải quá đáng không?”

xong, nước cô ta lăn dài trên má.

Tu Văn nhíu mày nghe vậy.

Anh ta hạ giọng dỗ dành:

Tùy chỉnh
Danh sách chương