Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10t3CFo17o

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

Mẹ hỏi: “Trước đây cô nói cô bị khác dụ dỗ, tôi cho cô cơ hội, kết quả thế nào? Đây là kết quả của việc tôi cho cô cơ hội sao?”

“Con… con sai rồi! Dì Phạm, xin dì cho con một cơ hội không? Con không thể không có tiền! Không có trợ của dì, con sẽ bị buộc quay nước! Con không muốn quay gia đình nghèo khổ đó! Con chịu đủ rồi! Con sẽ tìm chồng giàu, lúc đó sẽ trả tiền cho dì, không?” Giọng Trương Gia Tuệ nghẹn ngào.

“Cô vẫn còn mê muội! Còn muốn tôi tiếp tục trợ sao? Tôi nói cho cô biết, không đời nào! Tôi không những ngừng trợ tiền cho cô, tôi còn cho gia đình cô biết! Nhân lúc cô chưa hoàn toàn biến chất, đón cô ! Tôi nói là !” Mẹ nói.

“Hừ hừ…” Trương Gia Tuệ bỗng cười lên: “Con cầu xin nửa ngày, dì cuối cùng vẫn không chịu con sao? Hóa con bị những kẻ giàu có như dì đùa bỡn thôi à, tâm trạng tốt thì trợ, tâm trạng không tốt thì ngừng trợ, còn mách lẻo với gia đình con!”

“Cô nói gì?” Giọng mẹ đầy ngạc nhiên.

“Con nói , con ghét nhất những kẻ giàu có như dì, đặc biệt là dì, giả tạo chết đi . Dì không biết lý đạo ‘ phật Tây Thiên’ sao? cũng phải cùng chứ, kết quả thế nào? Giữa chừng rút vốn, dì không phải đang muốn hủy hoại con sao?” Trương Gia Tuệ nói.

“Cô không thể tự mình phấn đấu sao? Chẳng phải có bổng sao? Cô tay chân đầy đủ, không thể vừa vừa sao? còn một năm nữa thôi, cô cũng không sao?”

Mẹ chất vấn: “ cố gắng như trước đây của cô đâu? Lời hứa trước đây của cô đâu?”

“Lời hứa? Mẹ kiếp! Bà đây không thể diễn cho dì xem sao? có loại ngu ngốc như dì mới tin thôi! Còn muốn con tiếp tục cố gắng à? Dì không biết con nước ngoài muốn ‘mạ vàng’, muốn chơi bời cho sao! sao trường nước ngoài cũng không nghiêm khắc như trong nước.” Trương Gia Tuệ cười nói.

vậy, thì cô cút đi! Tôi không muốn nhìn thấy cô nữa!”

Mẹ nói: “Những thứ trước đây coi như tôi vứt tiền qua cửa sổ. Tôi không truy cứu, cô cũng đừng tìm tôi nữa, coi như tôi không quen loại ‘sói mắt trắng’ như cô!”

thôi, vậy dì đưa tiền đây, dì đưa tiền con đi!” Trương Gia Tuệ nói.

“Tiền? Cô còn đòi tiền? Không thể nào! Cô cút đi! Cút đi xa cho khuất mắt tôi, không thì tôi đấy!” Mẹ tôi nói.

? Dì muốn à? Tôi nói cho dì biết, mơ đi! Tiền… hôm nay dì không muốn cho cũng phải cho!” Trương Gia Tuệ hừ lạnh, đó là một tràng âm thanh hỗn loạn.

“Cô gì đấy?! Đi , đừng chạm vào đồ nhà tôi! Tôi đây!” Mẹ hoảng sợ nói.

“Dì dám ?” Trương Gia Tuệ hỏi, đó là tiếng bước chân và tiếng đồ vật va chạm.

“Cô đừng giật đồ của tôi!” Lời mẹ vừa dứt có tiếng “đùng”, mẹ dường như ngã xuống: “Tim tôi… thuốc… cho tôi thuốc…” Mẹ đau đớn nói.

“Không cho, dì cầu xin tôi đi! Bà già!” Trương Gia Tuệ khiêu khích.

Giọng mẹ ngắt quãng truyền , đó im bặt.

Một lúc , mới có giọng Trương Gia Tuệ: “Hừ! chết rồi! Dì đừng trách tôi nhé, không phải tôi giết dì, là dì… đáng chết!”

đó là tiếng giày cao gót cô bước đi trên sàn. Cô không biết, con gấu bông ghi âm của mẹ tôi ở ngay bên cạnh, ghi hết mọi âm thanh của họ.

Ngày đó có thể nói là ngày tăm tối nhất cuộc đời tôi. Tôi nhìn xác mẹ, khóc không thành tiếng. Khi nghe đoạn ghi âm trong con gấu bông, tôi hận không thể giết chết cô !

Khi tôi định bắt cô , tôi bỗng thấy quá dễ dàng cho cô .

sao đây cũng không phải là giết trực tiếp, không thể kết tội quá nặng.

Hơn nữa, Trương Gia Tuệ cũng có thể lén lút trốn nước, lúc đó bó tay.

Vì vậy, tôi có thể nghĩ cách dẫn dụ cô cắn câu, còn gia của bà chính là mồi câu béo bở.

Bố rất nhanh đón tôi. Ông phong trần mệt mỏi chạy nơi tôi đang ở.

“Bố, bố cũng không cần vội thế đâu, từ từ thôi ạ.”

Tôi nhìn bầu trời xanh ngắt: “Ở đó bố không có bạn bè cũ sao? Họ không tiết lộ tin gì cho bố à?”

“Có thì có, nhưng cũng không thể hỏi thẳng. sao họ cũng cùng làng, cùng chung một lòng mà.”

Bố ngồi trên ghế lái nghỉ ngơi: “ chú đó của con không phải tốt lành gì đâu. Nghe nói mấy năm nay chú dính vào cờ bạc, không biết nợ bao nhiêu tiền rồi. Theo tính cách của chú , cô gái kia vào đó chắc cũng khó mà sống sót ngoài.”

Tôi gật đầu: “Con cũng nghĩ vậy.”

Những lời tôi nói với Trương Gia Tuệ chú tôi đều là giả. Chú không phải dạng hiền lành gì. Mặc nhận nuôi, nhưng chú cũng giống bố mẹ ruột, ham ăn biếng , hung hăng lỗ mãng, bụng dạ hẹp hòi, tham tiền keo kiệt. Chú thường xuyên gây chuyện, mẹ và bà không ít lần phải dọn dẹp mớ hỗn độn cho chú .

này, mẹ tôi chịu không nổi nên chuyển phố sống.

không muốn rời quê, cũng không muốn chú tôi bỏ đi, thế là bà bịa lời nói dối “trong nhà có mỏ vàng”.

Chú tôi tin là , ở bên cạnh bà , con hiếu thảo, tận tâm chăm sóc bà. Mặc không có công việc đàng hoàng, nhưng tiền chia cổ hàng năm của làng cũng đủ cho chú chi tiêu.

Ai cũng biết chú tôi có ý đồ, mẹ và bà đều ngầm hiểu. Họ cũng hẹn nhau này có di sản sẽ tuyên bố từ bỏ, phần còn để chú tôi tự đi mà “lo”. Từ khi còn bé tôi thường

TruyenDeCu[.net]

Tùy chỉnh
Danh sách chương