Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/5VMQ6ZmPXn
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“……”
Giữa mùa thu, sống mũi tôi bỗng thấy cay xè.
Tôi đứng phòng.
Cúi nhìn tờ đơn chuyển trường đang cầm trên tay, thứ tôi chuẩn .
Bỗng thấy bản thân thật nực cười.
này, đúng thật một con “chó” hệ thống sắp đặt nữ chính.
Tờ đơn xin chuyển trường ấy cuối cùng tôi tiện tay ném vào thùng rác trong bệnh viện.
Sáng sớm hôm sau.
Chu Tiêu cùng tôi làm xong hết thủ tục chuyển trường, rồi tiễn tôi ra sân bay, bay sang nước ngoài.
6
Thời gian trôi nhanh như gió thoảng mây bay.
Không ai ngờ được.
trong vỏn vẹn 5 , tôi và hoàn toàn hoán đổi vị thế.
Khi gặp lại, anh một doanh nhân quyền thế hàng thành phố C, tâm điểm của cả buổi tiệc tối.
tôi, bảo vệ chặn lại cổng, cả không vào được.
ba trước, công ty của gia đình tôi đột nhiên gặp sự cố về vốn.
Sức khỏe của ba tôi vốn yếu, gắng gượng chưa đầy hai thì đột quỵ qua đời.
tháng này, công ty gần như cạn sạch tiền, đứng bên bờ vực sụp đổ.
Tôi vất vả lắm mới xin được thiệp mời tham dự buổi tiệc này.
Ai ngờ lại chối vì thiệp không hiệu lực.
Họa vô đơn chí, lại rơi lúc này.
Tôi đứng nép dưới mái hiên tránh , bụng bỗng đau quặn từng cơn.
Bộ váy dạ hội vốn mỏng manh, nay lại gió lồng quất ướt sũng.
Đau không chịu nổi, tôi đành ngồi xổm xuống, lấy điện thoại gọi .
giây tiếp theo, một chiếc Bentley màu đen đỗ lại trước mặt tôi.
Tôi ngẩng , vừa hay kính hạ xuống, đối diện tôi ánh mắt của đàn ông đang ngậm lá trên ghế lái.
Hình như anh ta định hạ kính bớt mùi , lại không để ý trong góc tôi ngồi nép.
sững hai giây.
Anh không thiếu non nớt nào nữa, gương mặt giờ đây sắc sảo, lạnh lùng.
Tôi theo phản xạ cúi , tránh ánh mắt của anh.
Khuôn mặt ấy – quen thuộc xa lạ – cần một nhìn thôi khiến ta nhớ lại mọi ký ức cũ.
Con hẻm nhỏ lại tiếng rơi tí tách, không khí gượng gạo mức khiến ta nghẹt thở.
Một lúc sau, anh dụi tắt điếu , lười biếng liếc tôi một .
“ ?”
Tôi ngẩng : ……
thì , không thì đúng đồ ngốc.
7
Trên đường , tôi cứ nghĩ sẽ mỉa mai châm chọc về tình cảnh hiện tại của tôi.
Dù sao đó tôi lừa gạt và đùa giỡn anh không ít.
Thế nhưng suốt cả quãng đường, anh ta thậm chí chẳng thèm liếc nhìn tôi một .
Lúc xuống , anh cắn điếu , hỏi bâng quơ:
“Cô thích vị dâu tây à?”
Sau khi về nhà uống đau dạ dày xong, tôi cố gắng chịu đựng cơn đau, mở điện thoại ra.
Lướt hơn mười phút, cuối cùng tôi tìm được WeChat của trong hơn 300 .
Tên hiển thị của anh rất đơn giản.
một chữ : N.
Tôi mở phần nhật ký của anh.
đúng một bài viết, đăng mấy trước.
một bức ảnh bàn tay quấn băng gạc, không dòng chữ nào kèm.