Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
ánh mắt anh là đủ biết, bây giờ anh hận tôi tận xương tủy rồi.
Tôi biết lần này mình gây họa ngu ngốc mức nào, đành lủi thủi theo sau anh.
Anh vừa hạ cửa kính cho thoáng, vừa nhắc: “ an toàn.”
“À, vâng.”
Tôi có một sự căng thẳng khó tả, giống hệt học sinh tiểu học đối mặt với giáo viên. Vừa thắt an toàn xong liền ngồi thẳng lưng, ngay ngắn.
Anh nghiêng đầu tôi một cái rồi không nhịn : “ ngồi thẳng thế để làm ?”
Tôi cứng miệng: “ vẫn luôn ngồi vậy mà.”
Anh khởi động , không bình luận thêm.
Không khí có chút ngượng ngập.
Không thân thuộc thì chính là vậy .
Tôi hắng giọng, lấy hết can đảm hỏi: “Anh tan làm rồi ạ?”
Anh gật đầu: “Vụ án tay hòm hòm rồi. Bận suốt hơn một tháng nay, giờ nghỉ một hôm.”
Anh liếc đồng hồ: “Mười một giờ hơn rồi, có đói không? ngăn kéo có sữa , đói thì lấy uống.”
Tôi lắc đầu: “Không đói ạ.”
Anh không ép, vừa xoay vô lăng vừa bâng quơ hỏi: “Trưa nay muốn ăn ? Lát nữa anh mua thức ăn.”
Tài nấu nướng rất cừ, lần đầu tiên ăn cơm anh nấu, tôi kinh ngạc gặp kỳ nhân.
Nhưng chúng tôi mới đăng ký kết hôn hai tháng. hai tháng này, anh liên tiếp gặp phải những vụ án lớn, bận chân không chạm đất, gần toàn ngủ phòng nghỉ cơ quan, nhà không có thời gian về, nói chuyện nấu cơm.
Hôm nay anh nghỉ, chủ động muốn vào bếp, tôi đương nhiên giơ cả hai tay tán thành.
Đang phân vân giữa thịt bò kho và sườn xào chua ngọt thì điện thoại anh reo .
Điện thoại kết nối với bluetooth trên , vừa mới bắt máy, đầu kia vang tiếng ồn ào: “Bọn họ bảo cậu vừa dắt bà xã từ cảnh sát về à?”
Đúng là mất mặt chết .
Tôi đỏ bừng mặt, không dám hó hé một lời.
liếc tôi, giọng nói mang theo ý : “Ừ, vừa khỏi.”
Anh từ từ cho tấp vào lề đường rồi dừng .
Đầu kia rất ồn, có lẽ có rất nhiều đang túm tụm , cầm điện thoại phải gân cổ hét: “ đâu ? Mau , quay đây. Tôi nghe ta bảo bà xã cậu nên vừa mới ngả lưng phải bật dậy chạy qua ngay… Nhanh , đưa dâu qua đây mắt anh một phen.”
Xung quanh có hùa theo: “Đúng đúng , bọn gặp chị dâu đâu!”
tôi, nụ có chút thờ ơ, anh khẽ hất cằm, hiệu bảo tôi trả lời.
Tôi xấu hổ đỏ bừng cả mặt, đầu lắc lia lịa trống bỏi, nhưng miệng thì nhất quyết không phát âm thanh nào.
đầu kia sốt ruột thúc giục: “Nói chứ! Chết dí đâu rồi à?”
tôi chằm chằm, miệng bâng quơ đáp: “Các cậu dọa cô ấy sợ rồi, hình cô ấy không muốn .”
“!”
Tôi hoảng hốt, trừng mắt anh.
bật thành tiếng.
Đầu kia lập tức im bặt, một lát sau, có thăm dò hỏi: “ dâu… đang cạnh à?”
nén , “ừm” một tiếng, rồi tôi: “Có muốn chào hỏi họ một câu không?”
Anh ngừng một chút: “Hửm? cưng.”
Tiếng “ cưng” này khiến một luồng hơi nóng xộc thẳng đỉnh đầu tôi, trực tiếp biến tôi thành da đỏ.