Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6Ac6trI8Mu
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Cả tôi đều thuộc kiểu tính cách nhu nhược, không từ chối khác.
Thế nên anh trai tôi họ hàng é/p đi xem , đối tượng xem /ép cưới luôn.
chị dâu chanh chua, khó chung sống.
Họ hàng láng giềng đều hả hê, chờ xem tôi loạn thành mớ bòng bong.
Tôi thấp thỏm đưa bạn trai về bàn chuyện hôn sự.
Bạn trai tôi hách dịch lên tiếng: “Cô đã ngủ với tôi , các mũi nào mà đòi sính lễ?”
Lời vừa dứt, chị dâu lập tức phắt dậy, chộp cái gạt tàn thuốc đập thẳng vào đầu anh : “Bà đây nể mày quá không!”
1
Chị dâu ra rất nặng.
Trên đầu bạn trai tôi lập tức trào ra dòng máu to bằng sợi mì sợi.
Cả ba mẹ tôi, anh trai tôi và tôi đều chết trân tại chỗ.
Bạn trai tôi dữ bật dậy: “Mẹ nó, đ* như mày đánh tao!”
Anh giơ định đánh chị dâu.
Anh trai tôi lập tức dậy, chắn trước chị dâu.
Anh hành động rất dứt khoát, thì siết chặt nắm đấm bạn trai tôi, mũi vẫn như thường lệ lắp bắp, ánh lảng tránh: “Có… có gì thì từ từ …”
Anh trai tôi làm việc chân quen , sức khỏe cực kỳ khỏe.
Bạn trai tôi anh siết đến nhe răng trợn vì đau.
Chị dâu không buông tha, vớ cây chổi bên cạnh, vừa đập vừa mắng: “Đồ xui xẻo! Cút khỏi tao!”
Anh trai tôi như xách gà mà xách anh ra cửa, giọng thì nhỏ xíu như muỗi kêu: “… mời anh đi trước…”
Bạn trai tôi vừa đánh vừa lôi ra ngoài.
Cánh cửa lớn đóng sập .
Chị dâu và bạn trai tôi vẫn đôi co, chửi nhau qua bức tường sân.
Bạn trai tôi hét: “Giờ cô đồ bỏ , ngoài tôi ra ai thèm nữa chứ!”
Chị dâu đáp : “Không có hậu môn à? Sao mồm mở ra xả rác hả!”
Bạn trai tôi gào lên: “Dạo này bụng cô to hơn, chừng nào có bầu đấy!”
Chị dâu chửi không kiêng nể: “Thì không đang đợi mày đầu thai đó sao! Lo đi chết sớm kịp!”
…
Cuối cùng, chị dâu đại thắng, bạn trai tôi xám bỏ đi.
Chị dâu vẫn chưa hả , vừa chửi vừa đi vào .
Anh trai tôi đúng lúc đưa cho chị ly nước.
Chị dâu uống hơi cạn sạch.
Sau đó quay sang nhìn tôi bằng ánh tức .
Tôi rùng mình, rụt vai , ấp úng mở miệng: “Chị… chị dâu.”
Chị quát: “Tôi này bé kia, mũi sáng sủa đàng hoàng, sao trẻ mà mũi đã mù hả!”
Tôi như mèo làm sai, cúi đầu không cãi.
Chị dâu kéo tôi dậy: “Đi, theo tôi tới bệnh viện!”
Tôi hoang mang.
Chị dâu dữ đến độ nghiến răng: “Có thai thì phá, có mối quan hệ dơ thì cắt! Ngoan, lời chị dâu!”
Ba mẹ tôi và anh trai vẫn ngồi im như tượng.
Họ xưa nay không có chính kiến, gật đầu theo: “ chị dâu đi.”
Tôi không có chính kiến gì, nên cứ thế đi theo chị dâu tới bệnh viện.
Sau loạt kiểm tra rườm rà.
Chị dâu cầm tờ giấy xét nghiệm lên hôn lia lịa: “May quá không có thai!”
Chị cẩn thận cất tờ xét nghiệm như cất bảo vật vào trong túi vải.
Vừa cất vừa lẩm bẩm: “Chị cho biết, chuyện cưới xin không thể tạm bợ được, nhầm thằng khốn thua không chồng…”
Chị dâu, thật sự rất khác với lời đồn.
Chị dâu làng bên, mồ côi cha mẹ từ sớm. trong làng , chị tính tình dữ dằn, cứng đầu không chịu nhún nhường, “hổ cái” có tiếng gần xa.
Nhưng bây giờ, chị dâu ngược sáng, ngũ quan dịu dàng, giọng trầm thấp, dịu dàng đến mức khiến ngẩn ngơ.
Thấy tôi không phản ứng gì, chị tưởng tôi đang buồn vì chuyện tình cảm.
Chị bỗng luống cuống chân, như thể đã làm điều gì sai, giọng nhỏ hẳn đi: “ gái, … chị tự ý đuổi tên cặn bã kia đi không?”
Tôi lắc đầu. Không đâu.
Thật ra tôi không không nhìn ra bản chất bạo lực bạn trai.
Nhưng hắn từng dọa tôi, nếu chia thì hắn sẽ giết cả tôi.
Tôi sợ. Nên mới nhắm chịu đựng đến tận bây giờ.
xong, chị dâu giãn mày ra, thở phào nhẹ nhõm: “Thế thì tốt ! Về thôi, chị làm món tôm thích nhất cho ăn!”
Tôi hơi ngạc nhiên vì chị biết khẩu vị tôi. Dù hôm nay lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau.
Anh trai tôi và chị dâu cưới nhau rất vội.
Chị trẻ mồ côi, sau khi giấy kết hôn xong, chị chỉ cuốn hai cái chăn, leo lên xe máy anh tôi theo về sống chung luôn.