Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/VwhsbeRll

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 2

Ba qua, không đếm xuể những lạnh nhạt, mỗi tôi cần anh ấy thì anh mãi họp,

Ngày kỷ thì lúc nào cũng chỉ có mình tôi ngồi giữ lấy mâm cơm nguội lạnh.

Phó Cảnh Thâm, tôi lau mặt,

Anh nhớ ngày kỷ một kết hôn của chúng , tôi gọi cho anh từ bệnh viện không?

Bên ngoài cửa bỗng chốc tĩnh.

Anh gặp khách hàng, bảo tôi tự bắt xe nhà.

Tôi bật cười, thật hôm đó tôi sảy thai, bác sĩ là do cảm xúc dao động quá lớn.

Cánh cửa bỗng đập mạnh một .

Giọng của Phó Cảnh Thâm vang với vẻ hoảng loạn chưa từng có:

“Khi nào vậy? Tại em không ?”

chứ?

với anh rằng con của anh chưa thành hình đã không nữa ?

Tôi ngẩng đầu nén nước mắt trở lại,Sau đó tôi phát hiện trong túi áo vest của anh có hai vé nhạc kịch, ngày in đó chính là tối hôm đó.

Ngoài cửa vang tiếng đầu gối đập xuống sàn trầm trầm.

Cút đi.

Tôi đứng dậy đi vào phòng ngủ,Ngày mai tôi sẽ gọi người đổi khóa.

bỗng rung liên tục.

thân :“WTF! Weibo chính thức của Phó thị đăng thông báo ! Mau xem đi!”

Tôi mở Weibo,

Tài khoản chính thức của Tập đoàn Phó thị phút trước vừa đăng một thông báo có đóng dấu đỏ:

việc những tin đồn gần đây mạng mối quan hệ không trong sáng giữa ông

Phó Cảnh Thâm và nữ nhân viên: Sau khi xác minh, nội dung liên quan hoàn toàn là vu khống.

Ông Phó đã chấm dứt quan hệ lao động với nhân viên đó và giữ quyền truy cứu pháp lý.

Ngoài , quan hệ hôn nhân giữa ông Phó Cảnh Thâm và bà Cố …”

Phía sau là chụp giấy chứng nhận ly hôn.

Tôi tức run tay.

Đây là chứ?

Tuyên bố đơn phương ly hôn à?

Muốn khiến tôi trở thành kẻ vô lý hay ?

Vừa định gọi mắng người,Chuông cửa lại vang .

là giọng to như chuông của :

“Cố ! Mở cửa! Tao mang tôm hùm mày thích nhất đây!”

Tôi vừa mở cửa, con nhỏ đó đã giơ dí thẳng vào mặt tôi:

“Mau xem vòng !”

Tài khoản cá nhân của Phó Cảnh Thâm, vốn trước giờ chỉ toàn đăng tin ngành nhạt nhẽo,

Lúc lại treo ngay một tấm :

cưới của chúng tôi được anh lồng khung đặt bàn làm việc.

Dòng chú thích chỉ vỏn vẹn bốn chữ: “Chờ cô ấy .”

Phần bình luận nổ tung.

bè chung ai cũng hỏi có chuyện xảy .

nhất là, con trợ lý nhỏ kia lại để lại bình luận:

“Phó tổng, có phải chị Cố hiểu lầm không ạ?”

Phó Cảnh Thâm trả lời cô :“Cô sa thải .”

Tôi ngồi bậu cửa sổ bóc tôm hùm, nỗi phải hít hà.

ngồi khoanh chân đối diện tôi, dí sát mức gần chạm mũi tôi:

“Phó Cảnh Thâm vừa cập nhật vòng bè nữa !”

là bộ cốc đôi thời đại học của chúng tôi,Anh lôi từ kho chứa, rửa sạch sáng bóng.

Dòng chữ đi kèm: “Chiếc cốc cô ấy thích nhất.”

đồ chó , tự dưng chuyển sang phong cách hoài cổ à?

tháo găng tay dùng một :

“Mày không biết đâu, bây giờ cả giới thương mại đồn Thái tử gia Phó thị theo đuổi vợ kiểu ‘đường cùng hỏa táng’.”

Tôi tu một ngụm bia, bọt khí chích cả cổ họng.

lại rung — là số lạ:“ , anh dưới lầu. Đèn phòng ngủ em vẫn sáng.”

Tôi chạy ban công nhìn xuống.

Chiếc Maybach của Phó Cảnh Thâm đậu dưới đèn đường,

Anh dựa vào cửa xe ngẩng đầu nhìn , đầu ngón tay đỏ rực —

Tên khốn đó lại hút thuốc .

Kệ anh .

ghé qua hóng chuyện:“Hồi xưa mày chờ anh ba giờ sáng thiếu đâu?”

Tôi kéo rèm lại,Nhưng lại nghe thấy tiếng vang nữa.

Là một bức :

Dây buộc tóc mà tôi bỏ quên xe anh ngoái, màu xám xanh, đã giặt bạc màu.

“Em luôn buộc tóc không đau.”

Mũi tôi bỗng xè.

dây buộc tóc đó tôi mua ở sạp ven đường, mười tệ ba , dùng cả một trời.

trong tiệc tối doanh nghiệp, anh từng cau mày trước mặt bao người:

“Em không thể mua nào hồn hơn ?”

Vậy mà giờ lại giữ nó như báu vật.

Đừng mềm lòng.

Tùy chỉnh
Danh sách chương