Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

Năm thứ hai chim hoàng yến của Thái tử gia Thượng Hải, tôi mang thai.

Chưa kịp báo tin Bùi Hành, thì của anh tìm tôi trước.

quán cà phê, người phụ nữ đối diện tôi trang điểm tinh tế, ăn mặc sang trọng, hoàn toàn giống người năm tuổi. Bà lạnh nhạt đánh giá tôi từ trên xuống dưới, vẻ mặt kiêu ngạo:

“Vậy cô chính là người mà lời đồn đại con trai tôi nuôi biệt thự… Tô Mãn Mãn?”

Bà lướt nhìn tôi lượt nhếch mép: “Sắc vóc bình thường thôi.”

Tôi khẽ gật đầu, chút lúng túng. Dù chuyện là bí mật ai ngầm hiểu giới, nhưng bị của Bùi Hành thẳng trước mặt, tôi vẫn thấy khó xử.

Bà Bùi lấy từ túi chiếc thẻ đen, đặt lên bàn, lạnh nhạt: “Bao nhiêu tiền để cô rời xa con trai tôi? Cô tự giá .”

Tôi chớp mắt, vội đáp lại, phải vì thấy nhục nhã mà đang cân nhắc xem thế nào mới tối đa hóa được lợi ích của mình. Rốt cuộc là bên Bùi Hành thì lời hơn, hay là nhận chiếc thẻ ngay lập tức?

Thấy tôi im lặng, bà cười mỉa: “Cô Tô, đừng tôi là cô yêu A Hành thật lòng, thể dùng tiền để đo đếm nhé?”

Bà cúi xuống, khuấy cà phê chậm rãi tiếp: “À, chắc cô chưa , mấy trước thanh mai trúc mã của A Hành mới từ ngoài trở về. Dạo đây, cậu ấy gác lại mọi việc công ty để bên cô ấy.”

“Gia đình chúng tôi và nhà họ quen lâu năm, nếu gì thay đổi, chuyện hôn nhân của A Hành thanh mai trúc mã chắc chắn sẽ sớm được định đoạt thôi.”

Nghe xong, lòng tôi chùng xuống.

Dạo đây, quả thật Bùi Hành bận nỗi chẳng thấy bóng dáng đâu, tin nhắn tôi gửi anh trả lời qua loa . vẻ anh sợ tôi tin nên cố ý gọi ngay Bùi Hành.

Điện thoại vừa kết nối, trầm ấm, lạnh lùng của anh vang lên từ đầu dây bên kia: “?”

Bà Bùi cố tình : “Con trai, con vẫn đang mua sắm Tiểu Tiểu sao?”

Anh “ừ” tiếng. Sau đó, điện thoại truyền nữ ngọt ngào:

“A Hành, anh xách giúp em cái nhé ~ cả , mệt chết được!”

Tôi nắm chặt chiếc thìa tay. Xong thật , bạch nguyệt quang của anh về , công việc thoải mái mà lương cao của tôi xem sắp bị cắt đứt .

Bà Bùi chú ý hành động nhỏ của tôi, thêm vài câu hài lòng cúp máy. Nhìn tôi im lặng ngồi đối diện, bà đẩy tấm thẻ đen , cứng rắn:

“Cô Tô, cô là người thông minh, tôi tin là cô suy nghĩ kỹ.”

“Cầm , ba triệu đủ để cô sống sung túc cả đời ngoài .”

Ba… ba triệu?

Tôi cầm lấy tấm thẻ, trái tim tưởng chừng tan vỡ bỗng sống lại. Ngay cả những giọt mắt đang cố nặn phải rút lui.

Phải rằng, mỗi tháng Bùi Hành tôi triệu, còn anh vừa tay là ba triệu.

Trời ơi, sớm chồng” hào phóng vậy, tôi còn chim hoàng yến gì? Đáng lẽ phải lên hương cầu mong thanh mai trúc mã của anh về sớm chứ!

Tùy chỉnh
Danh sách chương