Sau khi kết hôn, chồng tôi bỗng dưng biến thành một kẻ “mù tịt chuyện đời sống”.
Tôi bảo anh rửa bát, anh liền làm vỡ cả chồng bát.
Tôi bảo anh đi mua rau, anh xách về hẳn một sọt toàn cải thảo.
Tôi bảo anh giặt quần áo, anh còn chẳng biết ấn nút khởi động máy giặt.
Thế mà anh vẫn giữ thái độ ngoan ngoãn, mỗi lần mắc lỗi đều cười hì hì xin lỗi tôi.
Tôi không muốn vì mấy chuyện vặt này mà so đo với anh.
Cho đến khi tôi nhìn thấy tin nhắn mẹ chồng gửi cho anh:
【Con trai, thế nào rồi? Mấy chiêu mẹ dạy có hiệu nghiệm không?】
【Ở nhà mẹ chưa bao giờ để con đụng tay vào việc nặng, mới kết hôn mà nó đã định cưỡi lên đầu con à? Đừng hòng!】
【Nghe lời mẹ, giả vờ ngốc ba tháng thôi, chịu khổ chút là cả đời được sung sướng!】