Ngày kỷ niệm bảy năm kết hôn, tôi vô tình phát hiện trong két sắt của Giang Lẫm một tờ danh sách sính lễ.
Đó là sính lễ anh ta chuẩn bị cho bạn gái cũ.
Sính lễ xa xỉ: 18,88 triệu tệ, mười bộ trang sức giới hạn cao cấp, thêm hai căn biệt thự ở Kinh thị.
Còn tôi, lúc kết hôn với Giang Lẫm, lại phải ký thỏa thuận tiền hôn nhân.
Không có một đồng sính lễ, cũng chẳng có nổi một bộ trang sức, ngay cả căn nhà vợ chồng tôi đang ở cũng chẳng liên quan đến tôi.
“Em có thể bớt xâm phạm đời tư của anh được không, lúc nào cũng lục lọi đồ đạc của anh thế.”
Tôi quay đầu nhìn người đàn ông đang đứng ngoài cửa.
Không khóc không nháo, chỉ bình thản nói: “Giang Lẫm, chúng ta ly hôn đi.”
Anh ta hơi nhíu mày, bước vào phòng giật lấy tờ giấy đỏ trong tay tôi, xé vụn.
“Đồ cũ rích, cần gì phải làm quá lên như vậy?”
Nói xong, anh ta chẳng thèm liếc nhìn tôi, chỉ bình thản xoay người bỏ đi.
Còn tôi, cũng bình tĩnh bấm số gọi cho luật sư.
Ly hôn tay trắng.