Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6fYNUXiHw8
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
– Góc nhìn Huyên
Quãng thời gian giống như một giấc mơ.
đầu tiên đời tôi cảm mùi vị quyền lực.
Tất … đều là nhờ .
Cô thật sự xuất thân từ nông thôn.
Mọi người bắt đầu gọi tôi là “Tổng giám đốc ”,
thay vì “Nhị thiếu gia ”.
Tôi không còn sống dưới cái bóng trai mình nữa.
Ngay cha mẹ tôi – những người xưa nay chẳng mấy quan tâm đến tôi –
cũng bắt đầu hỏi han, dõi theo tôi nhiều hơn.
Tôi bắt đầu thích cảm giác quyền lực đem lại.
Dần dần, tôi cũng cắt đứt với những hội bạn ăn chơi năm xưa.
…
Thật sự rất giỏi.
Cô ấy – – có một loại kiên cường kiêu ngạo khiến tôi bị cuốn hút đến không dứt ra .
đầu tiên đời tôi nghĩ, liên thương mại cũng không tệ.
cô ấy quá kiêu hãnh.
Tôi cũng có lúc vấp ngã, cũng có lúc an ủi.
Còn cô ấy… bảo tôi bình tĩnh lại, rồi như một cỗ máy, phân tích lại toàn bộ thất bại.
Tôi nhiều hơn một quân sư.
Tôi một người yêu thật sự.
thế là… tôi đến quán bar.
Tôi không nhớ nổi gần nhất mình uống whisky hay hút cigar là khi nào.
không thích những mùi vị .
Tôi như muốn chống đối, điên cuồng từng điếu, từng ly.
Tôi nghĩ mình vẫn tỉnh.
Bạn tôi dẫn theo em mới quen, bảo đang học đại học, ngồi xuống cạnh tôi.
Giọng cô ấy rất dịu dàng, nhẹ nhàng khuyên tôi đừng uống nữa.
Tôi kể hết mọi chuyện lòng cô ta nghe.
Cô ấy vuốt đầu tôi, dịu dàng nói:
“Thiếu gia à, rất giỏi rồi.”
Tôi không nhớ rõ sao lại về khách sạn cùng cô ấy.
nhớ… cô ấy sẽ khen tôi, sẽ yếu đuối tựa vào tôi, sẽ cổ vũ tôi.
Cô ấy không giống .
Sáng hôm tỉnh dậy, tôi mới ra mình .
Tôi hoảng sợ.
là người không dung thứ bất kỳ sự phản bội nào.
Nếu cô ấy … sẽ thế nào?
Cô ấy có thất vọng không? Có muốn hủy không?
tôi nhanh chóng — cô ấy .
Cô ấy ngồi dưới đại sảnh khách sạn đêm.
Khi tôi luống cuống bước xuống, cô ấy không nói một lời.
đưa tôi bộ vest.
gọi người xử lý “cô trên lầu”.
Cô ấy tôi .
Thế mà vẫn như thường, kéo tôi đi dự họp.
Như … chẳng có quan trọng .
tôi nhìn thấy rồi —
gấu áo cô ấy hôm ấy có nếp gấp.
Một người luôn chỉnh tề không sai một ly như cô ấy, lại có sơ suất.
Cô ấy không loạn, tôi diện.
Tôi ngây thơ tưởng rằng — là vì cô ấy yêu tôi.
không — hóa ra là điều tôi nên ra từ đầu.
Tôi hối hận.
Tôi muốn bù đắp cô ấy.
lại chẳng gặp cô.
Tôi chờ cô niêm yết công ty, chờ cô đi du lịch về,
rồi tin: cô ấy hủy .
Cô ấy thật độc ác.
Toàn bộ thế cờ tôi dựng lên, cô đều dâng thẳng trai tôi – Hách.
Tôi đến tìm cô ấy, định hỏi cô có từng yêu tôi không.
cuối cùng lại biến thành mắng chửi lẫn nhau.
Cô nhìn tôi, ánh mắt lạnh lẽo:
“Nhìn thôi tôi cũng thấy bẩn.”
“ là thứ mà cũng xứng tình cảm tôi?”
Tôi lại trở thành Nhị thiếu gia trụy lạc chốn ăn chơi.
Cha mẹ không còn trao quyền lực tôi nữa.
Nửa năm , tôi đính .
Cô là con út một chủ tập đoàn lớn — cũng giống tôi, là một con cờ.
Cô ta kiêu ngạo, ngang ngược, lại không có đầu óc.
Cô ta không bằng nổi một ngón tay .
tôi vẫn phải cưới.
Tôi từng tưởng tượng vô số :
Nếu tôi không phản bội, liệu tôi cô ấy có kết ?
trên đời có “nếu như”.
khi kết , chúng tôi luôn cãi vã.
Hai năm , tiệc tối nhà họ Thẩm, tôi lại gặp cô ấy.
Vẫn chói sáng như đầu gặp.
Cứ như cô đứng , tất mọi người khác… đều là nền phụ họa.
hội trường toàn là giới tinh , thương nhân thực thụ, không một ai tầm thường.
chiếc ly tay …
cao hơn tất mọi người.
[ TOÀN VĂN HOÀN ]