Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi ở nông thôn làm nữ bá vương suốt 20 năm, bỗng nhiên bị thông báo rằng tôi mới là chân chính Thẩm.
Khi vệ sĩ cử tới tìm tôi ở làng, lúc đó tôi đang chẻ củi.
Hắn sợ đến mức ném một tờ giấy ghi địa rồi một vèo chạy mất tích.
Trước ngày trở Thẩm, mẹ nuôi nắm chặt tay tôi dặn dò: “Ở thành phố tuy cuộc sống tốt, nhưng hào môn khó tránh phải chịu ấm ức.”
“Nếu bọn họ đối xử không tốt với , hãy quay , chúng không cần chịu cái uất ức đó.”
Tôi vui vẻ vỗ ngực đảm bảo: “Yên tâm đi, người có thể bắt nạt — Triệu Thiết Hoa — còn chưa sinh ra đâu.”
Đêm đó tôi xem liền 200 truyện tiểu thuyết thật , chuẩn bị tư tưởng để gặp chiêu phá chiêu, đại triển quyền cước.
Sáng hôm sau, tôi với đôi mắt thâm gấu trúc lái hẳn một chiếc máy kéo đến cổng biệt thự Thẩm.
cổng đóng chặt, tôi hiểu chuyện.
Tôi một phát đá tung cổng hét: “Tôi Triệu Thiết Hoa đã !”
Nhưng tiểu Thẩm mẹ Thẩm người quỳ ngay ngắn trên đất, nét lo lắng.
“Chào mừng… chào mừng tiểu thư lớn trở !” họ nói.
Tôi ngẩn người…
Không phải, sao họ không hành xử theo lẽ thường? Tôi gãi gãi đầu, người quỳ kia.
“Ờm… các người đang làm gì vậy?” tôi hỏi.
Mẹ Thẩm với đôi mắt thâm tiểu Thẩm trao nhau ánh , rồi gượng cười giải thích: “ à, tối qua chúng bàn cả đêm nghi thức chào đón, chị thích không?”
Tôi nghi hoặc họ, lòng thầm khen: người thành phố thật biết chơi trò.
Tôi thở dài, vẫy tay: “Thôi đi, đứng dậy đi, đất lạnh lắm.”
người ân xá, đỡ nhau đứng lên.
Lúc tôi mới phát hiện quần áo họ mặc đều rất giản dị.
lòng tôi run lên một chút, chẳng lẽ họ đang thăm dò tôi?
Thẩm , lúng túng đứng sau mẹ, tôi rụt rè, muốn nói mà ngại.
Thẩm mẹ Thẩm xúc động bước lên, cẩn thận ôm tôi: “ , là tốt rồi.”
Họ nồng nhiệt dẫn tôi đi chọn , khi ngang qua một tầng hai trang trí lâu đài công chúa, người cùng dừng bước, trên thoáng vẻ bối rối khó xử.
Tôi lòng chợt giật mình: tới rồi! Kịch bản vị mẹ để ngủ đẹp nhất, chân chính ở kho đựng đồ, chi tiết kinh điển tôi biết rõ!
Ai ngờ Thẩm vào góc cầu thang một ngủ tầm tầm nói: “ … ở .”
Tôi ngây người, công chúa kia suy nghĩ.
“Vậy ở .”
người mày lạ lùng, tôi nhíu mày hỏi: “Không sao?”
Mẹ Thẩm vội nói: “ , thích ở đâu thì ở đâu!”
Đến bữa tối, Thẩm đến gọi tôi, đứng ở cửa cầu thang, nét trẻo vô tội.
Tôi lập tức cảnh giác, có oán vì tôi chiếm muốn diễn trò bị đẩy xuống cầu thang à? Kết quả nhẹ nhàng nắm cánh tay tôi: “Chị, em sàn hơi trơn, em dìu chị xuống.”
Ra tới ăn tôi mới , mâm cơm đều do mẹ Thẩm tự tay nấu, tôi ngó quanh, không tí người hầu nào truyện.
Điều khiến tôi càng chắc chắn: họ đang nghèo để thăm dò tôi!