Năm nhất vừa khai giảng, mẹ đưa cho tôi một trăm tấm phiếu mua hàng theo nhóm làm tiền sinh hoạt.
“Mẹ đã sắp xếp hết ăn ở đi lại cho con rồi, chỉ cần quét mã QR là được.”
“Tiền thì để dành, đợi con tốt nghiệp mẹ sẽ mua nhà cho con. Con hiểu tấm lòng khổ tâm của mẹ chứ?”
Tôi cứ nghĩ mẹ chỉ nói cho vui.
Cho đến khi tôi vì xuất huyết dạ dày mà phải nhập viện, mở miệng xin mẹ 300 tệ để làm nội soi.
Mẹ lại ném cho tôi một tấm phiếu mua theo nhóm 19.9 của bệnh viện Phổ Điền:
“Khám cái gì mà 300 tệ? Con tiêu tiền như thế thì bao giờ mới mua nổi nhà?”
“Không có mệnh công chúa mà còn bày đặt bệnh công chúa, đúng là kiếp trước mẹ nợ con!”
Tôi lặng lẽ nuốt nước mắt, mở khung chat với đàn chị:
【Chị ơi, xin chị giúp em liên hệ với nhà tài trợ đi, em làm gì cũng được.】
【Nhưng tiền phải thanh toán một lần, một trăm ngàn.】
……