Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
7
Cha mẹ anh rơi nước mắt:
“Chúng ta sợ nếu con chuyện Bạch Từ Ninh đi báo thù gã kia, không dám con tin cô ta kết hôn.”
“Cứ tưởng sau con lấy vợ dần quên đi, nào ngờ cô ta lại bám lấy, còn con cô ta nhiều tổn thương Sơ Dao!”
“Có phải con rằng chỉ con chút việc Sơ Dao cô ấy phải nợ con không? Con đâu mấy năm nay cô ấy đã bao nhiêu con! Những lúc con Bạch Từ Ninh bỏ mặc gia đình, công việc, đều là Sơ Dao âm thầm thu dọn hậu quả. Thậm chí cô ấy còn , con giúp cô ấy là bản chất con tốt bụng, cô ấy không lấy để ràng buộc, mới trả lại con quyền lựa chọn hôn nhân.”
Nghe đến đây, Lục Trạm Lễ đau đớn nhắm nghiền mắt, nước mắt lặng lẽ rơi xuống.
Tại sao mọi chuyện lại thành ra thế ?
Rõ ràng anh và Sơ Dao đã bên nhau bảy năm, còn có một cậu con trai đáng yêu.
Không, nhất phải có cách cứu vãn!
“Con đi tìm Sơ Dao!”
Anh lùng sục khắp nơi có , không tìm thấy bóng dáng cô. Trời tối, gió lạnh, quấn chặt áo khoác anh chợt nhớ: đêm hôm Sơ Dao đã ôm con ch.ó nhỏ đi khắp nơi, cô vừa sảy thai xong, rốt cuộc đã chống đỡ thế nào?
Đang hối hận day dứt, anh vô tình nghe thấy Lục thẩm tán chuyện với người khác:
“Ai cô ấy gì, tôi tận mắt thấy cô ấy đem con ch.ó vàng cột cái viện bỏ hoang. Tôi nếu cô ấy không nuôi tôi dắt trông nhà, vậy cô ấy không , còn trừng mắt với tôi, tức c.h.ế.t đi được!”
Nghe vậy, Lục Trạm Lễ lập tức lao tới:
“Lục thẩm, người cô là ai?”
Thấy là anh, bà hơi chột dạ, vội cười gượng:
“Tôi đâu có xấu Bạch Từ Ninh, chỉ là…”
Chưa kịp giải thích, anh đã gấp gáp hỏi:
“Ý cô là Bạch Từ Ninh đã nhốt con ch.ó viện bỏ hoang?”
Bà ngơ ngác gật đầu.
Cả người Lục Trạm Lễ chao đảo, bước lùi lại như mất hết sức lực, hai tay buông thõng. Tại sao anh lại từng Bạch Từ Ninh thuần khiết vô hại, để cô ta lừa dối nhiều năm, thậm chí còn bỏ lại vợ con để quay cứu cô ta kia chứ?
Không! Anh còn cơ hội cứu vãn!
tìm được tôi, anh kích động ôm chặt:
“Sơ Dao, nhà với anh đi, chúng ta sống thật tốt…”
Tôi dùng sức đẩy anh ra, lấy tờ đơn ly hôn đã được phê duyệt đưa anh.
“Giấy chứng nhận sắp có . Giữa chúng ta bây giờ không còn là vợ chồng nữa. Anh tự do , có đi tìm tình yêu và hôn nhân anh thật sự .”
“Tôi mệt , không tiếp tục dây dưa tổn thương lẫn nhau nữa. Cảm ơn những gì anh đã từng tôi.”
Lời vừa dứt, đôi mắt Lục Trạm Lễ lập tức tràn đầy đau đớn, anh run rẩy tôi, như cầu xin. khoảnh khắc ấy, tôi bỗng thấy lại hình ảnh Lục Trạm Lễ của kiếp trước, người đàn ông yêu Bạch Từ Ninh không với tới, dằn vặt đau khổ đến tận xương tủy.
Những ngày tháng tăm tối ấy ùa trí nhớ, tôi không nếm trải thêm nào nữa.
“Lục Trạm Lễ, chúng ta kết thúc .”
8
Hôm đi tái khám, Lục Trạm Lễ đã chờ tôi cổng bệnh viện từ rất sớm. nghe bác sĩ cơ tôi không có gì nghiêm trọng, chỉ cần tĩnh dưỡng là có hồi phục như cũ, nét mặt anh lộ rõ vẻ nhẹ nhõm. vừa tới đứa bé đã mất, mắt anh lại tràn đầy hối hận.
Thấy vậy, tôi khẽ an ủi:
“Đứa trẻ không còn nữa có lẽ lại là điều tốt, như vậy nó có sinh ra một gia đình hạnh phúc.”
Ánh mắt Lục Trạm Lễ khẽ run lên, đang gì Bạch Từ Ninh đột nhiên lao ra, nhào vào lòng anh khóc nức nở:
“Cuối cùng em tìm được anh Trạm Lễ, anh nhất phải giúp em, mấy ngày nay em phát hiện có người luôn theo dõi em, anh có qua cùng em một thời gian không?”
Những ngày qua không thấy Lục Trạm Lễ tới tìm, lòng Bạch Từ Ninh nôn nóng, bạn bè rủ cô đi dự tiệc thượng lưu cô chưa tới tìm anh. Mãi đến gặp lại người chồng đại gia giả sau bữa tiệc và phát hiện bị hắn theo dõi, đến tay hắn còn nắm vài bí mật của mình, cô đành chạy tới cầu cứu Lục Trạm Lễ.
đầu tính toán có gả anh hay không, Bạch Từ Ninh không nhận ra ánh mắt Lục Trạm Lễ đã đầy chán ghét, tới anh đẩy cô ra.
“Trạm Lễ?” – cô khựng lại một giây, khóc lóc phía tôi.
“Có phải Sơ Dao hiểu lầm em không? Em và Trạm Lễ sáng, tuyệt đối không vượt quá giới hạn. Chị có giận giận em, đừng giận anh ấy có được không?”
Bạch Từ Ninh khóc như hoa lê vũ đái, ánh mắt len lén Lục Trạm Lễ. Nếu là trước kia, anh nhất đứng ra quát tôi chuyện bé xé ra to, anh lại lạnh lùng cô:
“Có người theo dõi cô, hay là chồng cô đến đón cô ? Bạch Từ Ninh, cô lừa tôi tới bao giờ? tôi hết đến khác cô tổn thương Sơ Dao, cô thấy đắc ý lắm đúng không?”
“Con ch.ó tôi đã tìm chủ mới, không để nó tiếp tục trở thành công cụ bị cô lợi dụng nữa. Nếu hôm Sơ Dao không tìm thấy, cô trói nó bao lâu?”
Bạch Từ Ninh cúi đầu, hoảng hốt không che giấu nổi. Lấy lại bình tĩnh, cô vội khóc lóc tôi:
“Sơ Dao, em chị không thích Trạm Lễ giúp em, chị bôi nhọ em thế nào được, đừng giành con ch.ó đi.”
Bạch Từ Ninh lại dùng chiêu quen thuộc, hoàn toàn vô dụng. Lục Trạm Lễ ghê tởm lấy ra bằng chứng cô ta kết hôn và hãm hại tôi. Thấy đoạn video, sắc mặt Bạch Từ Ninh trắng bệch. Ngày cưới cô tưởng mình lấy được đại gia mới ăn mặc gợi cảm, ra sức lấy lòng, ai ngờ là kẻ lừa đảo, từ đoạn video trở thành vết nhơ lớn nhất đời cô ta.
cô ta còn đang cách giải thích một người đàn ông bất ngờ dẫn theo mấy người xông tới vây cô ta lại:
“Bạch Từ Ninh, cuối cùng tìm được cô ! Cô chạy được, trả hết tiền cô lấy của tôi ra đây! Trước kia tôi bị mù mới coi trọng cô, con đàn bà không xấu hổ! Đây là cậu trai cô dùng tiền của tôi b.a.o n.u.ô.i hả?”
“Giờ còn giả vờ thanh cao cái gì, cô kể họ nghe xem hồi với tôi cô cởi mở thế nào đi!”