Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
khi tỉnh lại giấc ngủ trưa, tôi mười tám tuổi xuyên đến hai mươi lăm tuổi.
hôn từng có tình cảm sâu đậm với tôi giờ như biến thành một khác, nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm vào tôi:
“Ngay lần đầu tiên gặp Tống Hòa, em đã vì ghen tỵ tìm mọi cách nhằm vào cô ấy, không ngờ nhiều như vậy, em chứng tật nấy.”
Thanh mai trúc mã cùng tôi lớn lên, lại đang nhìn tôi đầy châm chọc:
“Ngoài xuất thân Tiểu Hòa, em có sánh được với cô ấy? Bây giờ, em đã phá sản, ngay cả thứ duy có thể lấy ra khoe không .”
Trong bảy thời gian đã mất .
Tôi một “Bạch Nguyệt Quang” đã hóa thành mắt cá c.h.ế.t vô vi.
cái tên từng được gọi đầy thân mật trên môi.
tôi, đã biến thành Tống Hòa.
Cô ấy chính là cô gái hoàn toàn thay thế tôi trong mối tình tay ba này.
Một lần nữa mở mắt.
Tôi lại trở về mười tám tuổi thanh xuân non trẻ.
hôn đầy hứng khởi chạy đến, vừa đẩy đẩy tôi muốn tôi mở đôi mắt ngái ngủ, vừa cưng chiều khẽ gõ nhẹ lên mũi tôi:
“Mau tỉnh dậy , lớp mình vừa chuyển đến một cô gái xinh đẹp.”
“Cô ấy tên là Tống Hòa.”
01
Tôi màng màng mở mắt.
hôn Chu Hoài Ninh đang dịu dàng nhìn tôi.
Trong thoáng chốc, gương này hòa lẫn với gương dữ tợn trong giấc .
Những lời nghiêm khắc kia lặp lặp lại vang lên bên tai tôi:
“Tần Nhiễm, bao nhiêu nay, em biết ghen tỵ, chỗ muốn tranh giành với Tiểu Hòa, thật sự khiến ghê tởm đến cực điểm!”
“ cho dù em có nhắm vào cô ấy thế , Tiểu Hòa mãi mãi giỏi em!”
Âm thanh ấy vang vọng bên tai.
Ngẩng đầu lên.
Tôi thấy một cô gái xinh đẹp theo lưng thầy giáo.
Tự tin đứng trên bục giảng.
Ánh mắt lướt qua hôn của tôi, khẽ mỉm cười dịu dàng cất tiếng:
“Chào mọi , mình tên là Tống Hòa, là sinh mới chuyển đến.”
“Những ngày này, mong được mọi giúp đỡ nhiều.”
Tiếng huýt sáo vang lên không ngớt.
Khác hẳn với đám con giàu chúng tôi.
Trên Tống Hòa là bộ quần áo cực kỳ cũ kỹ, tuy sạch sẽ gọn gàng, đã bạc màu vì giặt quá nhiều.
Một đóa hoa thanh khiết mọc lên khu ổ chuột.
Cứ thế đột ngột xuất hiện trong ngôi trường quý tộc này của chúng tôi.
Tôi quay đầu nhìn sang Chu Hoài Ninh.
“Anh thích cô ấy sao?”
Chu Hoài Ninh lập tức bĩu môi:
“Anh ghét kiểu con gái này, vừa nghèo, lại vừa tự tôn cao, thật chẳng thú .”
“ là em tiểu giàu cao quý, tao nhã tốt .”
Lời thì vậy.
tôi nhìn rõ ràng.
Trong tiết ngay đó.
Ánh mắt của Chu Hoài Ninh không ngừng lén nhìn về phía cô ấy.
Giống hệt ánh mắt cưng chiều khi anh nhắc đến Tống Hòa bảy .
Không khác chút .
02
Tôi và Chu Hoài Ninh môn đăng hộ đối.
Cuộc hôn nhân giữa hai đã được định ra ba trước.
Bao nay, tôi đã quen với việc luôn theo Chu Hoài Ninh, đem yêu thích hôn lớn tôi hai tháng này đến vô cùng.
Tôi nghĩ rằng, tôi và anh sẽ trở thành cặp tình nhân khiến cả giới hào môn phải ngưỡng mộ.
lần xuyên không kéo dài vỏn vẹn mười phút kia.
Đã khiến trong tôi nảy sinh nghi ngờ.
Khoảng thời gian ngắn ngủi ấy, giống hệt như một giấc mộng hư ảo.
cái tên Chu Hoài Ninh nhắc đến trong .
Lại trùng khớp hoàn toàn với Tống Hòa của hiện thực.
Trong tôi đã có một khúc mắc.
Vài ngày nay, tôi có phần xa cách Chu Hoài Ninh.
Anh không hiểu tại sao.
Liên tục một tuần liền, anh mang đến cho tôi một đống bữa sáng thịnh soạn để bù đắp.
Vừa cười làm lành, vừa ghé sát bên tôi:
“Tiểu Tần Nhiễm anh yêu , có phải anh đã làm chọc giận em rồi không?”
“Em cho anh biết , anh định sẽ sửa, đảm bảo sửa đến khi tiểu vừa mới thôi.”
Trên gương non trẻ của anh, chẳng hề có chút lạnh lẽo như bảy .
là Chu Hoài Ninh trong ấn tượng của tôi cưng chiều một mình tôi.
Tôi không kìm được bật cười.
Có lẽ, đó là một giấc .
Là do tôi quá căng thẳng với cuộc sống lớp 12 hiện tại.
Nên mới ra những chuyện quái dị như thế.
Đúng lúc tôi nhận lấy phần bữa sáng Chu Hoài Ninh mua.
Tống Hòa đứng ngay bên cạnh tôi.
Cô chính nghĩa :
“Bạn Tần, tớ thật sự không ưa nổi cái kiểu hở chút là giở tính tiểu của cậu.”
“Giờ mới vừa lên lớp 12, thời gian đã gấp gáp, sao cậu có thể để bạn Chu ngày mua bữa sáng cho cậu chứ?”
Những lời này ra nghe có vẻ rất hợp lý, giống như thật sự nghĩ cho Chu Hoài Ninh.
tôi không bỏ sót sự khao khát ẩn giấu trong giọng điệu cô dành cho hôn của tôi.
Ngược lại, Chu Hoài Ninh lại tỏ ra không vui:
“Tôi mua bữa sáng cho hôn thê của mình, thì liên quan đến cậu?”
Sắc Tống Hòa lập tức tái nhợt.
Cô kinh ngạc nhìn chằm chằm anh, dường như không ngờ Chu Hoài Ninh lại đứng về phía tôi.
Cắn môi, giọng điệu đầy ắp mất mát:
“Tớ đều là vì muốn tốt cho cậu.”
“Tớ là không quen nhìn Tần Nhiễm lấy tính khí tiểu sai khiến cậu… Cậu không biết ơn thì thôi vậy.”
xong, trong đáy mắt cô thậm chí lấp lánh ngấn lệ, như thể chịu phải ấm ức to lớn.
Chu Hoài Ninh mấp máy môi, định đó.
Cuối cùng nhìn sắc tôi, không dám lên tiếng.
khi thất vọng, Tống Hòa lại quay ánh mắt về phía tôi.
Trực tiếp rõ mục đích:
“Bạn Tần, lần này tôi đến là muốn cậu nhường lại suất bổng.”
“Cậu đã là tiểu hào môn rồi, tại sao phải tranh giành thứ này với những đứa trẻ nghèo như chúng tôi chứ?”