Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

1

Vào đúng ngày Tết Dương lịch, vị hôn phu đưa tôi đi thử váy cưới. Tôi vừa trong bộ váy trắng tinh khôi, anh liền quỳ gối xuống, bổ sung tôi màn cầu hôn lãng mạn.

Tôi cảm động rơi nước , thì nhân viên bán hàng — cô nàng “trà xanh” — lại bất ngờ tiếng:

— Chị mà nhét thêm miếng độn n.g.ự.c nữa thì sẽ hoàn hảo hơn đấy!

Tôi sa sầm , quay vào thay đồ. Cô ta lại buông thêm câu:

— Chị đổi nước hoa đi, mùi này cứ như… mùi hôi nách ?

tôi nổi giận, cô ta lập tức che miệng cười khúc khích:

— Chị à, em chỉ góp ý vì thân thiết với chị thôi mà.

Không chỉ móc méo tôi, cô ta còn cố tình hắt cà vị hôn phu tôi. mặc váy bó , quỳ xuống định lau anh.

Ai ngờ, vị hôn phu tôi lui về sau , lập tức rút điện thoại :

— Chào anh , tôi tố cáo: nhân viên hàng váy cưới đang cố cung cấp “dịch vụ đặc biệt”.

Giọng lạnh lùng, anh thẳng thắn báo .

Cô nàng tên Bạch Hi còn đang quỳ dưới đất, ngơ ngác không ngờ anh không “ăn bẫy”.

Cô ta bật dậy lao định giật điện thoại, anh nghiêng tránh né, khiến cô ta mất đà ngã sóng soài dưới đất.

Nước lập tức tuôn rơi:

— Anh , em chỉ lau sạch cà dính trên anh thôi, em không có ý gì khác mà…

quay sang tôi với vẻ tội nghiệp:

— Chị , em không cố ý đâu, chị nói đỡ giúp em với…

Tôi biết cô ta cố tình.

Từ lúc chúng tôi vào hàng, cô ta đã tỏ quá nhiệt tình, lời nói thì đầy ẩn ý móc mỉa.

Bề ngoài là khen ngợi, thực chất đang chê bai vẻ ngoài tôi.

Không chỉ vậy, cô ta còn liếc vị hôn phu tôi suốt, thăm dò thân phận anh .

Lúc tôi chỉ qua loa xong, giờ lại mới — có lẽ ngay từ lúc vào, cô ta đã tính toán cả .

Tôi lạnh lùng cô ta:

già hơn tôi mà mở miệng “chị”, vị hôn phu tôi là hàng đặt may riêng, cô làm bẩn bảo “không cố ý” là xong?

Bạch Hi chu môi, cố tình lại gần, n.g.ự.c đẩy thẳng về phía anh:

— Anh , em đâu có cố tình, chị này sao mà dữ dằn vậy, em chỉ là nhân viên làm thuê bình thường…

Nếu là đàn ông khác, có khi đã mềm lòng. vị hôn phu tôi là “chuyên gia bóc trà xanh”.

Cô ta chưa nói dứt lời, anh đã trợ xử đền bù thiệt hại.

Chỉ phút sau, trợ mang theo đơn và giấy tờ .

Bộ vest anh mặc ít nhất cũng 500.000 tệ. Bạch Hi nghe mức tiền bồi thường, con ngươi giật mạnh, méo .

— Anh , thật sự bắt em đền sao?

Cô ta níu tay anh.

anh như bị rắn độc đụng vào, giật mạnh tay :

— Tránh xa tôi . Tôi không phải “anh” cô, đừng bừa!

Cô ta khóc lóc:

— Năm trăm ngàn với chị chẳng là gì, với em… cả gia sản cũng không đủ…

Lại đang móc méo tôi.

Tôi vẫn lạnh lùng:

— Vậy thì cứ theo pháp luật mà xử .

Bạch Hi tái , khuỵu xuống quỳ trước tôi:

— Chị , em sai , xin chị đừng giận, em không cố ý mà… Em không có tiền…

Cô ta đang cố tạo hình ảnh tôi là “ác nữ vì ghen”.

Quả nhiên, khách hàng xung quanh bắt đầu xì xào.

Tôi biết mình không thể để cô ta chiếm thế thượng phong.

Tôi cũng cố rơm rớm giọt nước :

— Khi đó cô cách vị hôn phu tôi cả chục mét, cà lại bay đúng anh . May là cà đá, chứ nếu là cà nóng…

Tôi cố ý dừng lại, để mọi tự tưởng tượng tiếp.

Dưới ánh khác thường mọi , Bạch Hi lộ tia ghen tị chợt lóe.

Cô ta ngẩng đầu , khóe đỏ ửng, càng làm mình trông yếu đuối đáng thương:

— Chị à, chị vào hàng đã không vui, em chỉ nhanh chóng mang cà chị, em đâu ngờ lại đổ vào anh

Cô ta lại che miệng:

— Chúng ta cùng là con gái, sao không giúp đỡ nhau mà lại ganh đua?

Tôi cạn lời. Quả nhiên, xung quanh tôi khó chịu.

Cô ta tiếp tục khóc, cố gắng khơi gợi lòng thương vị hôn phu tôi.

Thậm chí còn định kéo ống anh.

anh lùi lại :

— Cô đụng tôi thì thôi, giờ còn “quẹt thẻ” với vợ tôi? chị cái gì? nếp nhăn trên cô kìa, còn sâu hơn cả bà bán bánh ngoài !

— Vợ tôi mặc váy cưới đẹp như tiên, cô cứ chê này chê nọ, tưởng tôi không nghe hả?

Câu nói khiến Bạch Hi nghẹn họng.

Đúng lúc , nơi.

— Ai báo có “dịch vụ đặc biệt” ở đây?

, cô ta lập tức rơi nước .

Hứa Ngôn trình bày sự việc và yêu cầu xem camera.

Quyền truy cập camera chỉ có chủ và quản hàng, nên điện chủ.

Bạch Hi không thể tiếp tục giả vờ, đành hợp tác.

Camera quay rất rõ: cô ta giả vờ ngã hắt cà vị hôn phu tôi, sau đó còn quỳ xuống định… “ tay”.

Gương đầy ý đồ cô ta lộ rõ trên màn hình.

Tôi lạnh lùng:

— Tôi là vợ sắp cưới thật sự, mà cô ta cứ thế lao — không trách khác nghi cô “làm thêm” cũng khó.

Bạch Hi siết chặt tay, móng tay như đ.â.m vào da thịt.

— Chị , em sai … Xin chị đừng bôi nhọ em, nếu chuyện này lan , em còn mũi nào lấy chồng?

số nam khách tỏ vẻ thương cảm.

Tùy chỉnh
Danh sách chương