Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tẩu tẩu vốn ngượng nghịu định giật quyển sách, bảo rằng chỉ nàng nhất thời hứng thú mà thôi. Nghe ta hỏi vậy, mặt nàng đỏ bừng, song vẫn không nhịn gật đầu, đáp: “Phu quân của ta đương nhiên hơn người rồi. Thuở thiếu thời dám xông pha khắp nơi, còn lập công danh mà sống sót trở về từ chốn sa trường. Hơn hẳn đám công tử bột chỉ biết ăn chơi hưởng lạc.”
Nàng kiêu hãnh vì ca ca. Trong niềm kiêu hãnh ấy, còn ẩn chứa ngưỡng mộ sâu sắc.
Ta và mẫu vốn hai người không hợp ý, khó mà tâm cùng nhau. Nhưng xem , những điều ca ca và tẩu tẩu tâm với nhau còn nhiều hơn những gì họ nói với ta và mẫu . Ít nhất thì ta nào hay ca ca từng dùng thịt chuột đồng cứu Triệu quân.
Huống hồ, mỗi đối diện tẩu tẩu đầu óc và gan dạ của ca ca dường như đều “bốc hơi” sạch.
Hôm nọ, tẩu tẩu ngồi trong viện vừa ngắm huynh ấy múa đại đao, vừa may y phục huynh ấy. Một sợi tơ quá dai, cắn mãi không đứt, tẩu tẩu định nhà lấy kéo thì ca ca ta ngay cả chút thời gian không thấy nàng không nỡ, vội vã giằng lấy sợi tơ mà dùng đao c.h.é.m đứt làm hai.
Huynh ấy ngượng ngùng đỏ cả mặt, còn phải nhờ tẩu tẩu e lệ lau mồ hôi .
Nói chuyện múa đao ta nhớ một chuyện buồn cười nữa.
Bên cạnh ca ca vốn chỉ có tư hầu hạ, chỉ huynh ấy múa đao có nha dâng trà. Lần đó, một nha xinh xắn bỏ tiền mua việc đưa trà từ người khác, giả vờ trượt chân ngã nhào lòng huynh ấy.
Vừa khéo ta và tẩu tẩu làm bánh ngọt, đem mời huynh ấy nếm thử thì bắt gặp ngay tại trận.
Ca ca ta cao lớn vạm vỡ, hoảng hốt đẩy nha kia , lắp bắp nói: “Nàng ta tự ngã đấy, ta chỉ đứng yên thôi, ta nào có làm gì.”
Tẩu tẩu cố ý trêu huynh ấy, nhíu mày nói: “ thủ phi phàm, lẽ nào không tránh một nữ nhi yếu đuối? Ta hiểu mà, phận làm thê tử, ta nên liệu .”
Tài diễn xuất của nàng quá đỗi chân thực, khiến ca ca ta hốt hoảng thề thốt: “Ta không biết, ta không làm gì cả! Ta sẽ đuổi hết nha trong đi ngay, từ nay chỉ dùng tư thôi!”
Nói rồi ca ca ta định xông kho tìm khế. Tẩu tẩu thấy đùa hơi quá trớn vội kéo huynh ấy , trách: “ nói năng lung tung gì vậy? không nhưng Chi còn chứ! Sau Chi xuất giá mà không có của hồi môn thì gánh vác nổi không?”
[ – .]
Hôm ấy ta hay, thì lòng yên ổn thì tẩu tẩu ta có thể hoạt bát thế. Mà nàng đối với ta tốt nhường ấy, tốt nỗi giờ đây tính toán làm sao để ta có một cuộc hôn nhân vững chắc nhất.
Có lẽ nàng không muốn ta phải chịu những khổ cực mà nàng từng trải qua.
Đôi phu thê ân ái như vậy, chất nhi và chất nữ của ta chắc chắn sắp sửa chào đời rồi.
Nhưng trước có hài tử, ca ca vẫn còn vài mối họa giải quyết.
Kiều gia vẫn tiếp tục gièm pha, đả kích ca ca ta. Huynh ấy không muốn ta và mẫu lắng, chỉ nói qua loa rằng chuyện leo thang cuộc tranh đấu giữa văn thần và , thêm thời gian nữa.
Thực lão già họ Kiều có nói một điều không sai: Đại Chiêu triều “văn không kết ”. Điều không ghi luật lệ mà chỉ một tục lệ bất văn.
Bởi thuở khai quốc, từng có tể và đại quân kết minh bằng hôn nhân, suýt chút nữa lật đổ Tiêu thị vương triều. Từ đó về sau, các đời đế vương đều cố ý trọng văn khinh , khiến văn thần và trở hai thế lực đối địch nhau.
tẩu tẩu vừa kể ta nghe tục lệ , ta vô cùng lắng, vậy nàng và ca ca sẽ phải làm sao?
Nàng kiên nhẫn giải thích rằng họ thơm lây nhờ Cố . Phụ của Cố Thanh thủ phụ, bản Cố Thanh tài năng xuất chúng, ắt hẳn sẽ trọng dụng. So với việc để hắn cưới nhi nữ của thư thì thà để hắn cưới nhi nữ của một quan ngũ phẩm.
Dẫu sao thì tuổi tác của Triệu quân không còn trẻ, mà chỉ quan ngũ phẩm. coi trọng mà dành một quan ngũ phẩm trạc tuổi ca ca ta khác biệt rất nhiều.
Cố tặc lưỡi chấp nhận cuộc hôn nhân , còn cung trình tấu, chuẩn tấu.
không truy cứu Cố thì dĩ nhiên sẽ không truy cứu ca ca và tẩu tẩu nữa.
Trong lòng ta có chút cảm kích Cố đại nhân, nào ngờ vài ngày sau tận mắt chứng kiến cảnh hắn .