Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6AZLtdl7fV

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

8

“Hạ Duyệt Ca! Con tiện nhân này!”

“Chết rồi còn muốn tranh với tao!”

“Tao sẽ không để mày c.h.ế.t được yên ổn!”

Trong căn phòng bệnh trống trải, Hạ Ngữ Tình đã hoàn toàn tháo bỏ lớp vỏ ngụy trang, để lộ bộ mặt độc ác thật sự.

9

Xác tôi được đưa đến nhà hỏa táng, linh hồn tôi cũng bất giác trôi theo.

Bốn người họ lại lao vào tranh cãi kịch liệt vì quyền làm thân nhân của tôi.

Thẩm Kính Châu vẻ mặt đầy đương nhiên:

“Tôi là chồng của Duyệt Ca! Tôi mới là thân nhân hợp pháp!”

Sở Uyên lập tức rút ra giấy ly hôn, đập thẳng vào mặt anh ta:

“Anh quên rồi sao? Hai người đã ly hôn!”

Thẩm Kính Châu nhìn chằm chằm vào tờ giấy ly hôn, gương mặt đau đớn tột độ.

Cha Hạ còn chưa kịp mở miệng, Sở Uyên đã ném ra thêm bản từ thân:

“Chính ông bà đã nói không còn đứa con gái này nữa!”

Cha Hạ ngồi phịch xuống đất, mẹ Hạ đ.ấ.m n.g.ự.c khóc lóc thảm thiết.

Nhân viên nhà hỏa táng đưa giấy tờ cho Sở Uyên:

“Vậy… anh là anh trai của cô Hạ?”

Sở Uyên khựng lại, bút rơi khỏi tay.

Cuối cùng, người ký tên lại là Hạ Ngữ Tình, vừa mới đến nơi.O mai Dao Muoi

Bốn người còn lại đều chìm trong nỗi bi thương, không một ai thèm nhìn đến cô ta.

[Còn ba tiếng nữa, ký chủ sẽ rời khỏi thế giới này.]

Giọng hệ thống lại vang lên.

[Điểm hối hận của vợ chồng nhà họ Hạ: 85.]

[Sở Uyên: 92.]

[Thẩm Kính Châu: 90.]

Tôi không nói gì, vì đã sớm lường trước được kết cục này.

Họ chưa từng thật lòng yêu tôi, nếu không đã chẳng dễ dàng bị Hạ Ngữ Tình mê hoặc.

Người không yêu, khi rời đi… có bao nhiêu đau lòng đây?

Cũng như nhổ một cái gai – lúc đầu thì đau, nhưng khi lành rồi, còn ai nhớ được nỗi đau ấy từng tồn tại?

Có lẽ, đợi Hạ Ngữ Tình dỗ dành một chút, họ sẽ quên sạch tôi thôi.

Nhìn những con số hối hận chưa chạm mức tối đa, hệ thống vang lên một âm thanh máy móc đầy thương cảm:

[Ký chủ, vẫn còn vài tiếng nữa… biết đâu sẽ có chuyển biến.]

[ – .]

Tôi chỉ bình tĩnh gật đầu.

Quả nhiên, Hạ Ngữ Tình lại quay về vẻ dịu dàng ngoan ngoãn trước kia.

Cô ta lần lượt an ủi từng người, trên gương mặt họ bắt đầu xuất hiện nụ cười.

Ngay lập tức, hệ thống phát cảnh báo chói tai…

[Cảnh báo! Mức độ hối hận đang giảm! Mức độ hối hận đang giảm.]

Hạ Ngữ Tình nhanh chóng lấy lại vẻ tự tin và kiêu ngạo quen thuộc.

Đúng lúc đó, một bài báo phanh phui chuyện tôi từng là bệnh nhân tâm thần bất ngờ leo lên top tìm kiếm.

Bài viết còn đính kèm ảnh tôi bị sốc điện, bị đánh đập trong viện tâm thần, thảm thương không thể tả.

Những người bạn cũ từng thân thiết cũng bắt đầu nhắn hỏi Thẩm Kính Châu để xác thực sự việc.

Vừa thấy tin tức, Thẩm Kính Châu lập tức nổi giận, ánh mắt đỏ rực:

Anh túm lấy cổ áo một vệ sĩ, gằn giọng:

“Tra ngay cho tôi! Tôi muốn biết là kẻ nào bịa đặt chuyện này!”

Vợ chồng nhà họ Hạ cũng xem được bài báo, mắt đỏ hoe, đầy vẻ xót xa:

“Ngoan ngoãn thế, sao có thể là người điên được chứ…”

Hạ Ngữ Tình không ngờ họ lại đứng về phía tôi, hoảng hốt tìm cách chữa cháy:

“Ba mẹ, đừng tức giận mà… có khi nào chị cố tình giả đáng thương rồi tung ra chuyện này không?”

“Dù gì trước đây chị cũng thường làm vậy, chị không muốn hai người thân thiết với con mà…”

Cô ta chớp đôi mắt to vô tội, tỏ vẻ oan ức như mọi lần.O mai d.a.o Muoi

Những lúc như vậy, vợ chồng nhà họ Hạ thường sẽ lập tức nhận lỗi, còn dỗ cô ta như bảo bối, chỉ thiếu điều dâng cả thế giới lên cho cô.

Nhưng lần này, Sở Uyên lại giận dữ chỉ thẳng vào mặt cô ta:

“Hạ Ngữ Tình! Cô đang nói bậy bạ cái gì thế hả?!”

Hạ Ngữ Tình rưng rưng nước mắt, đáng thương nhìn anh:

“Tiểu Uyên, em chỉ nói sự thật thôi mà… Chẳng lẽ anh còn muốn bênh vực chị sao?”

“Em biết anh luôn thầm thích chị, nhưng cũng không thể trắng đen lẫn lộn như vậy chứ!”

Sở Uyên tức đến run cả người, một cước đá văng Hạ Ngữ Tình ra xa:

“Chính cô là người ép tôi đưa cô ấy vào viện tâm thần!”

“Duyệt Ca vừa ra khỏi viện, tôi đã lập tức đưa cô ấy vào bệnh viện, cô ấy căn bản không có thời gian tung tin đồn gì cả!”

“Hơn nữa, số liên lạc của viện trưởng, tôi chỉ đưa cho mỗi mình cô!”

Hạ Ngữ Tình bị hành động của anh dọa sợ, ôm bụng, mặt tái nhợt:

“Tiểu Uyên… không phải em… thật sự không phải em…”

Tất cả mọi người đều trừng mắt nhìn cô ta, chờ một lời giải thích.

Hạ Ngữ Tình hoảng loạn, ôm đầu giả vờ chóng mặt:

New 2

Tùy chỉnh
Danh sách chương