Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2VioWRI3QK
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Chương 6:
Nghĩ cảnh tượng ấy, tôi cũng thấy nhói buốt tận tim.
ra, ác sẽ luôn có ác hơn đứng ra xử lý.
chuyện vẫn chưa dừng lại!
cùng bước ra sân khấu, tất nhiên, là đám chủ nợ.
Khi anh ta lê lết thân thể tàn tạ, tay trái gãy gập trở về căn nhà chỉ còn ở được vài nữa… đám chủ nợ chợ đen đã tới.
Anh ta bị lôi lên sân thượng, bị nhục tới tận cùng.
Anh ta bị bóp cổ treo lơ lửng giữa không trung, nước bọt khạc lên mặt chảy miệng, cánh tay trái mới băng bó tiếp tục bị đem ra hành hạ…
Tôi nghĩ, lúc đó anh ta hẳn tuyệt vọng mức thấy còn không bằng một chó.
Cơn đau dữ dội tương lai hoàn toàn tuyệt vọng đã bùng dậy cái gen quỷ dữ ngủ trong người anh ta.
Anh ta… hoàn toàn sụp đổ!
Anh ta dùng cánh tay phải còn cử động được, rút d.a.o gọt hoa quả giấu trong túi quần, dồn hết sức lực còn lại đ.â.m thẳng cổ nhục …
Máu loang xuống tận giày.
Anh ta chống tay phải xuống, cố gắng dùng thân thể tàn phế còn lại leo lên bức tường cao nửa người.
Khi cảnh sát xông lên sân thượng, anh ta hét lớn: “Tôi chính là g.i.ế.c người.”
Rồi anh ta đ.â.m d.a.o trong tay tim .
nhảy xuống dưới…
Anh ta, cùng đã tự kết liễu đời .
Cảnh sát lại hỏi tôi thêm hai lần.
Tôi biết, họ đã tìm tới ngôi làng chài nhỏ.
Mọi thứ đều đúng y như gì tôi .
Khi anh ta g.i.ế.c người tự sát, tôi ở bãi biển cách đó mấy trăm cây số, giúp cô góa chồng vá lưới.
cùng, một tháng sau khi tôi trở về, vụ án chồng tôi g.i.ế.c người rồi sợ tội tự sát chính thức khép lại.
Căn nhà cũng bị đem bán đấu .
Ngân hàng gửi tôi một bản kê chi tiết: hơn một năm trước, tôi mang căn nhà đi thế chấp, khi đó được định 5,5 , vay thế chấp được 4,4 , mỗi tháng trả 20 . Tôi đã trả liên tiếp mười tháng, tổng 200 , sau đó ngừng trả.
Trong năm đó, thị trường bất động sản xuống dốc, thêm khu vực gần nhà tôi được quy hoạch xây trung tâm xử lý rác thải, nhà quanh đó lao dốc.
Kết quả, căn nhà chỉ được bán 4,36 . Trừ đi tiền lãi, phạt chậm trả, phí đấu , thuế… tổng 246,7 , tôi phải bù thêm 86,7 .
Nếu cả số tiền 4,4 tôi vay, 200 đã trả 86,7 bù thêm, rốt cuộc tôi vẫn giữ được khoảng hơn 4,11 .
Số tiền , so nhà hiện tại ở khu vực xung quanh, gần như ngang bằng.
Xem ra, trong chuyện thế chấp tôi cũng không thiệt thòi bao nhiêu.
Trước khi bàn giao nhà, tòa án phép tôi quay về thu dọn đồ đạc.
Nơi chẳng còn gì đáng để lưu luyến nữa. Tôi đốt hết bức ảnh chụp chung chồng.
Chỉ mang theo duy nhất tấm ảnh gia đình dính m.á.u đó.
“ ơi, yên nghỉ nhé! xấu đã phải nhận báo ứng.”
Tôi vuốt tấm ảnh, âm thầm nhắn nhủ trong lòng.
Đã có lúc, tôi từng nghĩ c.h.ế.t vì t.a.i n.ạ.n giao thông khi tôi bảy tuổi.
Mãi tới khi gã chồng khốn nạn nhìn thấy tấm ảnh gia đình, trong một lần say đã buột miệng ra sự thật:
Anh ta hận cha , nên khi cha lại ngộ độc rượu, cậu bé chín tuổi năm ấy đã không hề ra tay cứu giúp, mà trơ mắt nhìn cha .
Để ngăn xe cứu thương kịp tới, cậu bé ấy đã thừa lúc mọi người sơ ý đẩy tôi, khi đó khi đó đi bộ trên vỉa hè, khiến ngã điểm mù xe, bị cuốn gầm.
hôm đó chính là sinh nhật bảy tuổi tôi, trong tay còn cầm chiếc bánh sinh nhật.
Nhưng tôi đã không bao giờ đợi được nữa.
Bây giờ, tôi cùng cũng có thể cắt đứt hoàn toàn nơi .
Trước khi đi, tôi cầm lấy lọ “vitamin” trên bàn bên trong đã trống rỗng.
cầm theo cả hợp đồng bảo .
Tiền bảo là do nhân viên gọi nhắc tới ba lần tôi mới đi nhận.
Tôi là người vợ chịu nỗi đau mất chồng, trong thời gian quá đỗi bi thương sao có thể nghĩ ngay tới khoản bảo chồng?
đi nhận tiền bảo , tôi tỏ ra nghèn nghẹn, nước mắt tự trào.
Nhân viên đại lý an ủi tôi đừng quá đau lòng vì chồng mất.
tới đoạn xúc động, tôi còn ho sặc sụa mấy tiếng cùng cơn co giật nhẹ.
“Bảo là chúng tôi mua ngay sau khi cưới. Tôi còn nhớ khi điền tên đối phương người thụ hưởng duy nhất, hai đứa còn : ‘Mãi mãi đừng có phải dùng tới.’”
Không ngờ, đó vẫn .
Chỉ có điều, người đi nhận tiền bảo lại là tôi.
Nghe , cảnh sát đã kiểm tra lịch sử duyệt web chồng tôi: anh ta từng tìm kiếm “vợ mất tích hoặc c.h.ế.t bao lâu có thể nhận bảo thừa kế toàn bộ tài sản”.
Không ngoài dự đoán, gã tồi đó từng mong tôi c.h.ế.t mức nào!
Còn bây giờ, người c.h.ế.t là anh ta, người nhận tiền là tôi tổng được nhận 2 tệ.
Vì xảy ra án mạng, cảnh sát đã dốc sức triệt quét công ty vay chợ đen.
khoản lãi c.ắ.t c.ổ từ lâu đã vượt quá giới hạn mà pháp luật phép, đều bị xác định là thu nhập bất hợp pháp.
Chúng sau đó bị nhổ tận gốc.
cùng, cùng cái c.h.ế.t chồng tôi, mọi món nợ đều chấm dứt.
Có người hàng xóm tốt bụng thăm tôi, khuyên hãy quên hết quá khứ, đứng dậy sống cuộc đời mới.
Tôi tất nhiên sẽ vậy.
Tôi đã nhắm sẵn một thị trấn du lịch phát triển ở phía nam, định mang số tiền tới đó mở một homestay, sống cuộc đời riêng.
lúc đó, tôi sẽ nuôi một mèo, một ch.ó bầu bạn.
Tôi còn định quay lại làng chài thăm cô đã giúp tôi, nấu vài bữa cơm, giúp vá lưới.
Trước khi đi, cảnh sát mang tới “Thông báo kết án”, tôi tiện tay bỏ vali.
Dù quay lưng lại, tôi vẫn cảm nhận được trong mắt anh cảnh sát cao kia lộ ra tia nghi ngờ…
Nhưng, điều đó đã không còn quan trọng nữa.
Mọi chuyện… đã kết thúc.
(Hết)