Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3fuluph5xE
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
trong tôi, ba mẹ đều rất bận rộn với công .
Mẹ tôi chợ thậm chí giá, chỉ quan tâm thực phẩm có tươi hay không.
có rất nhiều thiết bị điện thay thế tay chân, như máy rửa bát, robot quét v.v.
Mẹ tôi nói, thời gian làm bà có thể kiếm được không ít .
Ba tôi không hứng thú với mua quần áo, vì có cần cho những dịp trang trọng, áo sơ mi, quần âu đều mua loại trên một nghìn tệ.
Ba mẹ dùng chính bản thân để làm gương cho tôi: làm nghiêm túc, tiêu dùng hợp lý, so với tiết kiệm thì chi bằng mở rộng nguồn thu.
không phải tiết kiệm mà có, mà là kiếm được.
Vì vậy tạo thành cho tôi thói quen rất có kế hoạch trong sử dụng bạc.
Mỗi Hạ Chính Dương nói với tôi đầy tình cảm về anh, tôi thật sự, thật sự rất khó cảm.
Tất nhiên, cũng không phải nói ba mẹ anh không tốt, hay ba mẹ tôi thì tốt hơn nhiều.
Chỉ có thể nói rằng chúng tôi không hợp nhau.
08
Cứ như vậy, tôi “giảm cân” nửa tháng, những không gầy mà còn béo thêm ba cân.
Ngược lại, Hạ Chính Dương thì ngày càng gầy , hai má hơi hóp lại.
Xem ra, không có phần góp của tôi, một nghìn tệ sinh hoạt phí của Hạ Chính Dương rõ ràng là không đủ để chống đỡ.
Có , tôi thật sự không biết là thương hại anh ta hay mắng tỉnh anh ta.
Đã không đủ tiêu thì hãy nghiêm túc nói với ba mẹ , ngày nào cũng nhằm vào tôi làm gì!
Có lẽ do tôi những không gầy mà còn béo lên, khiến Hạ Chính Dương bắt đầu sinh nghi.
Có một , tôi nói không ăn cơm, thực ra lại lén đặt ăn ngoài.
Không ngờ khi xuống lầu lấy , Hạ Chính Dương bỗng từ bên cạnh bước ra, chính nghĩa nghiêm nghị mà nói:
“Bé cưng, phải em đang giảm cân sao?”
“!”
Tôi bị bắt quả tang ngay tại chỗ.
dáng vẻ của Hạ Chính Dương, không biết còn tưởng tôi lấy trộm ăn ngoài của anh ta đấy!
Tôi không đổi sắc mặt, thản nhiên nói: “Đúng vậy, em đang giảm cân mà, là salad healthy, bữa ăn giảm mỡ.”
Thực ra bên trong là lẩu cay.
Hạ Chính Dương: “……”
09
Lại qua vài ngày, trường tổ chức giải bóng trường.
Hạ Chính Dương hồi học ba đã chơi bóng , trực tiếp vào đội bóng của khoa.
Vì ăn ngoài, tôi đã liên tục mấy ngày không để ý anh ta.
Chắc anh ta cũng thấy ngại, mãi hôm nay gọi điện cho tôi, bảo tôi xem tập bóng .
Nói thật thì, đầu tôi ý lời theo đuổi của Hạ Chính Dương, có hơn một nửa lý do là vì anh ta trông rất ngầu khi chơi bóng .
Nghĩ tuổi trẻ trên sân bóng, mồ hôi tung bay, tôi liền ý gặp anh.
sân, quả nhiên thấy Hạ Chính Dương đang chạy trên sân bóng, anh nhiệt tình vẫy tay với tôi:
“Bé cưng, ở , ở !”
Khoảnh khắc đó, tôi như trở lại thời ba.
Tiếp theo, tôi ngồi trên ghế dài xem tập luyện một tiếng hồ.
Thấy chạy nhảy không ngừng, thỉnh thoảng còn vén áo lên lau mồ hôi, thật sự là rất mãn nhãn.
Đợi tập xong, Hạ Chính Dương chạy tới, giới thiệu tôi với người:
“ là bạn gái tôi, hồi ba chúng tôi cũng cùng lớp.”
Các đội của anh ta đều trêu chọc: “Thật tốt quá, tình yêu thời ba!”
“Đàn em dễ thương ghê!”
Tôi cũng mỉm cười chào hỏi người, sau đó đưa cho Hạ Chính Dương một chai : “Các anh xong , vậy em về trước .”
Hạ Chính Dương ôm lấy tôi, nói: “Đừng mà, người đầu gặp em, còn trò . À , em có thể mời anh uống được không?”
Anh ta hạ giọng nói: “ trước bạn gái của đàn anh A Huy cũng mời mà.”
Bạn gái mời ?
là cái phong tục kỳ lạ gì vậy?
Nghĩ uống cũng không đắt, tôi cũng không khó xử trước mặt người, bèn gật đầu: “Không vấn đề gì.”
Không ngờ sau đó, cả đám con trai chạy tới siêu thị gần đó lấy uống.
đều uống như trút , một người lấy mấy chai, có người còn lấy kem, lại còn chọn loại đắt nhất.
Khi tôi thanh toán: 248 tệ!
Quá nhiều !
Thấy sắc mặt tôi u ám, Hạ Chính Dương nói: “Đừng keo kiệt thế chứ, em có 4000 sinh hoạt, chỉ như muỗi thôi.”
4000 tệ sinh hoạt trở thành bùa chú của anh ta sao?!
Tôi hít sâu một hơi, không cãi nhau với anh ta trước mặt người.
Tôi thẳng anh ta nói: “ sau có như vậy thì đừng gọi em.”
10
Trải qua hai tháng “tìm hiểu sâu sắc” , tôi chia tay với Hạ Chính Dương .
Tuy anh ta dịu dàng, chu đáo, đẹp trai, lại quá “yếu ớt”, nào cũng cần tôi ném vàng cho được.
Mối quan hệ yêu đương kiểu tôi phải bỏ ra thế , tôi không thể chấp nhận nổi.
Vì vậy, tôi định sẽ nói rõ với anh ta.
mỗi vừa định mở miệng, anh ta lại chen ngang, nào là ân cần giúp tôi lấy , giữ chỗ, hoặc nói đủ lời ngọt ngào.
Xem ra anh ta thật sự rất không buông bỏ tôi.
Tôi nghĩ trong trường đông người, nhiều thị phi, không ổn thì ra ngoài nói, có lẽ sẽ dễ nói rõ ràng hơn.
Đúng tôi cần mua một cái máy tính , bèn rủ Hạ Chính Dương siêu thị xem cùng.
Hạ Chính Dương vui vẻ ý.
Trên đường anh ta trông rất vui, còn hiếm hoi mua cho tôi một cây kem.
Con “gà sắt” chịu nhổ lông, thật dễ dàng gì.
anh ta như vậy, tôi lại có chút mềm lòng.