Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6Ac6trI8Mu
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Đường hầm nghiêng lên ngày càng dốc.
Cho …
Trở thành một vách đứng gần như đứng.
Ngón tay tôi tự động mọc móng vuốt, dễ dàng bám chặt vào vách đá.
“Để con đưa mọi lên.”
Tôi nói với Hawk.
“Buộc Trảo lên lưng con trước .”
Nhờ sức mạnh rồng mới sinh trong , tôi cõng Trảo leo lên như một con thú leo vách, rồi dùng dây leo kéo Hawk lên sau.
Đỉnh vách là một bệ đá tròn, rộng choáng ngợp.
Chính giữa có một hồ cạn, không phải màu xanh lam mà vàng bạc đan xen như loại lỏng.
Trăng tròn treo trên đỉnh đầu.
“Chính là nơi này.”
Tôi chắc chắn.
Hawk đưa nhìn quanh, rồi khựng lại.
“Đây là… Truyền thuyết ‘Kính Nguyệt Đài’ sao?”
Nước hồ không gió mà dậy sóng, trăng phản chiếu như đang cháy.
Tôi đặt chiếc vàng bên mép hồ, nó lập tức nổi lên, lơ lửng trên nước.
“Cần hỗn huyết…”
Tôi nhớ lại bích họa.
“Để nối hai thế giới.”
Không chần chừ, tôi rạch tay, để nhỏ xuống .
Ngay chạm, vàng bùng nổ chói lòa.
Một mờ hiện trong quầng thon , thanh nhã, không hoàn toàn là rồng cũng chẳng hoàn toàn là .
“Mẹ…?”
Tôi khẽ gọi.
Quầng lay động, giọng nói quen thuộc vọng như từ rất xa:
“Đứa con ta… con tìm được cân bằng…”
Trảo gắng đứng dậy, ngấn nước:
“Mẹ?”
chớp lóe, như đang đáp lại.
Hawk bỗng lùi vài bước, biến sắc.
“Chúng tới rồi.”
Chân trời xa, những chấm đen đang phóng tới.
Ít nhất mười con rồng, Ngân bay đầu.
“Nghi thức không được gián đoạn.”
Tôi nghiến răng.
“Nếu không mẹ sẽ biến mất mãi mãi.”
Hawk kiểm tra số vũ khí ít ỏi lại:
một con dao ngắn, vài mũi tên.
“Đưa hai mẹ con rời đi.”
nói đột ngột.
“Ta sẽ câu giờ.”
Tôi nhìn sững sờ.
“Cha một mình chống lại mười con rồng? Đó là tự sát!”
Hawk mỉm cười nụ cười lâu không thấy.
tháo sợi dây chuyền trên cổ, đeo lên cổ tôi.
Là huy hiệu sát long nhân, dính khô từ xa xưa.
“Lần này, lượt ta bảo vệ các con.”
thì thầm.
“Hãy nói với Lân… ta từng hối hận.”
Trước tôi kịp phản đối, về mép bệ, nhảy xuống.
“Cha!”
Tôi gào.
Giữa không trung, bắn một mũi tên, xuyên con rồng dẫn đầu.
Con rồng rú lên, lệch hướng.
Ba con lập tức theo hướng Hawk rơi xuống, lại bay về phía chúng tôi.
Tôi quay lại với vàng.
bên trong quầng rõ nét hơn.
Một dáng nữ, phủ vàng mềm, tóc như lửa cháy.
“Nhanh lên…”
Tôi khẽ thúc.
Trảo đột ngột mở đôi rách:
“ đi dẫn chúng .”
Tôi chộp đuôi :
“Vết thương lành!”
ngoái đầu nhìn tôi, kiên định lạ thường:
“Anh là anh trai , phải không?”
kịp trả lời, lên trời, gầm lên một tiếng khiêu khích.
Ngân quả nhiên bị chọc giận, dẫn bốn con rồng đuổi theo.
ba con về phía bệ đá.
quanh vàng chớp tắt liên tục, tụ tan.
thiếu một chút nữa…
Tôi lại rạch tay, để thêm nhỏ xuống.
bùng nổ, cuối cùng ngưng tụ thành thực thể.
Một Lân mới đứng trước tôi.
Không hẳn là rồng, cũng không hẳn là
Dáng thon phủ vàng mềm, gương gần như nhân loại nhưng nét rồng vẫn , sau lưng là một đôi mờ như pha lê.
“Mẹ?”
Tôi run run hỏi.
Bà mở , đồng tử màu vàng chảy như nóng.
“Đứa con ta…”
Bà khẽ chạm tay lên tôi.
“Con làm được điều ta không làm nổi.”
Tiếng rống Ngân vọng lại, cô ta cùng số rồng lại xé toạc vòng vây, .
Lân mẹ tôi ngẩng lên nhìn trời, quyết liệt:
“ sau lưng ta.”
Nhưng tôi bước chắn trước bà.
“Không.
Lần này con bảo vệ mẹ.”
Cảm nhận sức mạnh trong trào dâng, tôi làm điều từng thử:
Chủ động biến .
Xương cốt kéo , da cứng lại,
đôi từ bả vai xé toạc da thịt mọc .
Đau đớn nhưng rực rỡ.
mở , thị giác rồng bao phủ toàn cảnh.
Ngân khựng lại cách mười mét, những con rồng phía sau cũng dừng theo.