Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/qaaXwariw

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

Kỳ kinh nguyệt đã trễ hai tháng, tôi đi khám phụ khoa.

Bác sĩ cầm tờ báo cáo của tôi kiểm tra xong đẩy đẩy mắt kính.

[Ông xã cô đâu? Không đi cùng à?]

Tôi lắc đầu, có một linh chẳng lành.

[Anh ấy bận, không có thời gian.]

Bác sĩ nữ ngoài bốn mươi nhìn tôi, mắt có chút thương .

Tôi sợ hãi vô cùng, hy vọng không phải như tôi nghĩ.

[Có thai thì anh ấy chăm sóc cô thật tốt, bận mấy thì bà xã vẫn là quan trọng nhất.]

Quả nhiên, tôi có thai !

[Thai nhi khỏe mạnh, kê đơn axit folic cho cô.]

Tôi mơ mơ màng màng cầm đơn thuốc axit folic của bác sĩ ngồi xuống ghế dưới tầng của bệnh viện.

Đang đầu xuân, nắng chiếu lên người ấm áp tôi lại thấy lạnh toát.

Bởi vì tôi không có ông xã, chỉ có một người bạn trai cũ.

trước chia tay.

Tôi không phải làm sao với đứa trẻ này.

Bỏ đi thì tôi không nỡ, hay là cứ giữ lại trước đã.

Không thì này làm mẹ đơn thân vậy, vất vả một chút cũng được.

1

Thứ hai tôi vẫn đi làm như thường lệ, Lục Cẩn từ văn phòng đi ra, đứng trước mặt tôi.

tôi chia tay, anh ấy đã đi công tác, quả nhiên không khác tôi tưởng tượng.

Anh ấy vẫn như vậy, không giống như tôi, đã chết đi sống lại cả nay.

[Tài liệu này là em làm à? Có muốn xem liệu sai lệch đến mức không?]

Lục Cẩn làm vẫn như vậy, không chút nương tình.

tôi ở bên nhau hơn hai năm, chưa từng bất kỳ ai phát hiện ra mối quan hệ của tôi.

đầu tôi theo đuổi anh ấy ráo riết, vốn tưởng có làm tan chảy tảng băng này.

Đáng tiếc, tôi không trở thành ngoại lệ của anh ấy.

Đôi mắt cặp kính của Lục Cẩn đang nhìn tôi, anh ấy nhìn tôi, giọng điệu trở nên nghiêm khắc hơn.

[Tiền Tiểu Tiểu, qua một mà em vẫn chưa tỉnh táo à? Có cần anh cho em nghỉ thêm một ngày không!]

Anh ấy hung dữ hơn bình thường nhiều, tôi cũng không tại sao.

Mặc dù anh ấy không tôi đã mang thai con của anh ấy phụ nữ mang thai dễ kích động, tôi tức giận.

[Đúng vậy, anh trai ở hộp đêm đẹp trai quá, đến giờ vẫn còn khiến tôi say đắm.]

mắt anh ấy lạnh hơn, miệng mím chặt.

Tôi là biểu hiện anh ấy tức giận tôi không sợ chút .

Nếu Lục Cẩn còn dám hung dữ với tôi nữa, tôi sẽ cuốn gói.

Tôi không làm nữa!

khi xem qua định dạng đơn nghỉ đầu, Lục Cẩn đã mở lời.

mắt anh ấy phức tạp, còn hít sâu một hơi.

[Trước trưa nộp cho anh.]

Điều này không giống như tôi tưởng tượng, mỗi anh ấy tức giận như vậy thì không phải là không ý đến tôi thì cũng sẽ giày vò tôi bằng cách khác.

này lại bình tĩnh như vậy, xem ra là thật sự không còn chút tình .

Tôi cầm tài liệu lên, là tài liệu mà thứ sáu trước tôi nhờ thực tập sinh mới là Liễu nộp giúp, hiện tại cô ấy đang do tôi hướng dẫn.

Tôi xem kỹ tài liệu, phát hiện những liệu này hoàn toàn không giống với những tôi làm.

May mà trên máy tính vẫn còn lưu, tôi đối chiếu lại một lượt, xác nhận không có vấn đề .

Đợi Liễu từ phòng trà trở về, tôi cười đi tới.

[Liễu, thứ sáu trước cô đã nộp giúp tôi tài liệu chưa?]

mắt cô ấy có chút né tránh.

[Nộp ạ.]

[Thật sao? Tôi nhớ liệu của tôi đều đúng Lục tổng lại nói tôi làm sai.]

Liễu đứng bật dậy, mắt rưng rưng nhìn tôi, cúi đầu tôi một cách đáng thương.

[Chị Tiền , em không cẩn thận làm bẩn mất tài liệu, liệu trên không rõ nên em đã in lại một bản… Không ngờ lại nhập sai liệu…]

Công ty tôi có nhiều loại tài liệu như vậy, mẫu đều giống nhau, chỉ cần đổi tiêu đề và liệu là có in lại, cô ấy nói như vậy cũng không phải là nói dối.

Tôi cười lạnh một tiếng.

[Vậy tại sao cô không gọi hỏi tôi?]

Liễu nhìn tôi, nước mắt cô ấy rơi càng càng nhiều.

[Em… Em đã gọi không hiểu sao chị không nghe máy.]

Tôi trợn mắt, trà xanh này bắt đầu nói dối .

Thứ sáu trước tôi vội về nhà vứt hết đồ đạc của Lục Cẩn, thoại vẫn luôn túi, căn bản không có cuộc gọi của cô ấy.

Tôi mở nhật ký cuộc gọi của thoại ra, tìm đến thứ sáu trước, đưa màn hình về phía Liễu.

[Cô xem, cô có gọi không?]

Giọng Liễu run rẩy, có vẻ hơi sợ hãi.

[Chị Tiền, có là chị đã xóa …]

Tôi còn muốn nói thêm thì phía truyền đến giọng của Lục Cẩn.

[Thừa nhận lầm khó đến vậy sao?]

Tôi không anh ấy nói với ai, quay đầu định cãi lại anh ấy lại phát hiện anh ấy đang nhìn chằm chằm Liễu.

[Cô ấy giao tài liệu cho cô là vì tin tưởng cô, cô làm bẩn tài liệu thì của cô, cô ấy có từ chối nghe thoại của cô ngoài giờ làm .]

Mặt Liễu tái mét, cô ấy nhìn tôi cầu cứu, tôi không ý đến cô ấy.

Cô ấy như đã đập vỡ cái bình, cũng không còn vẻ yếu đuối nãy nữa.

[Vậy cô ấy giao tài liệu cho em, một thực tập sinh thì cô ấy không sai sao?]

Lục Cẩn lạnh lùng nhìn cô ta.

[Cô ấy sai ở chỗ giao tài liệu cho một kẻ vô dụng như cô, lẽ thực tập sinh còn không làm tốt nộp tài liệu sao?]

Liễu không nói nên lời, cô ấy nhìn tôi bằng mắt oán hận.

Tôi có chút không hiểu nổi, là Lục Cẩn nói cô ấy mà! Liên quan đến tôi?

Cô ấy hận tôi hoàn toàn không có lý do.

Chẳng lẽ chỉ vì anh ấy đẹp trai?

[Đến bộ phận tài chính kết toán lương đi, tôi không tuyển người ngu.]

Lục Cẩn vốn dĩ nói chuyện độc mồm, mới công ty anh ấy cũng thường nói với tôi như vậy, cũng chọc tôi tức điên lên.

Không ngờ anh ấy nói với người khác như vậy trông lại khá sảng khoái.

Lục Cẩn nói xong thì nhìn tôi, [Đến văn phòng một chuyến.]

Tôi không hiểu anh ấy muốn , tìm tôi gây phiền phức sao?

Anh ấy dựa ghế làm , đôi mắt nhìn thẳng tôi qua tròng kính, tôi thấy anh ấy sắp mắng tôi.

Một phút trôi qua, tôi thấy toàn thân không được tự nhiên.

Ngay khi tôi sắp bỏ chạy, Lục Cẩn đã lên tiếng.

[ .]

[Cái ?]

Tôi ngạc nhiên ngẩng đầu lên, đầu tiên tôi nghe Lục Cẩn .

Anh ấy xoa xoa trán, có vẻ hơi bất lực.

[Trước anh không nên nói với em như vậy.]

Lục Cẩn như vậy khiến tôi có chút ngượng ngùng, nếu anh ấy mắng tôi thì tôi còn có cãi lại anh ấy vài câu.

Còn lời , tôi thực sự không phải làm sao.

[Cũng tại em, không nên lười biếng giao tài liệu cho cô ta.]

đầu tiên khi chia tay tôi bình tĩnh nói chuyện với anh ấy, tôi vẫn còn nhớ sự điên cuồng ngày chia tay.

chắc hẳn khó coi, tôi hét lớn như vậy.

tôi đột nhiên im lặng văn phòng, bầu không khí như vậy ngượng ngùng mơ hồ, tôi chỉ muốn nhanh chóng trốn thoát.

[Em… này em thế ?]

đầu tiên Lục Cẩn hỏi tôi chuyện riêng giờ làm . Khi còn yêu nhau, tôi dựa văn phòng không có ai khác mà làm nũng với anh ấy, anh ấy còn cau có mắng tôi.

Tôi cười ha ha cho qua, [Tốt lắm, sống không tệ.]

mắt Lục Cẩn dường như có chút cô đơn ngay lại bày ra một khuôn mặt nghiêm túc, tôi nghi ngờ là mình nhìn nhầm.

Tùy chỉnh
Danh sách chương