Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/5VMQ6ZmPXn
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Trên trang cá của anh đăng một đoạn clip ghi lại khoảnh khắc hai anh em hồi nhỏ.
Tôi tò mò bấm vào xem.
theo kiểu camera giám sát, ảnh còn mờ hơn cả đoạn anh tôi đăng, nhưng nhận được người trong clip là Tạ Dự hồi mười mấy tuổi.
Anh mặc đồng phục học sinh, có vẻ là vì buồn ngủ nên gục luôn trên ghế sofa trong phòng khách.
Trong được tua nhanh, một bé thiếu răng cửa rón rén tiến lại gần anh trai, lấy bút màu nước , cẩn thận vẽ loạn trên anh.
Chưa đủ, bé còn “tận tâm” sơn móng tay cho anh mình, tô đủ màu, vô “tài hoa”.
Suốt trình ấy, gần không dám thở mạnh, đúng kiểu “làm chuyện xấu nhưng cực kỳ tập trung”.
Đến anh trai trong tỉnh dậy, thấy mười ngón tay đầy màu sắc, phản ứng chậm vài giây, rồi vừa đúng lúc bắt gặp phản chiếu của mình trong gương toàn thân.
Khoảnh khắc ấy, anh bật dậy, bước khỏi khung , để lại một tiếng gào thét giận dữ:
“Tạ Hựu Xuyên!!!”
Phần bình luận cười nghiêng ngả:
【Trời ơi, sao anh lại khác phong cách Ôn Ca vậy!】
【 giám sát này chắc được bố mẹ anh lưu lại để cười cả đời !】
【Tôi quan tâm một chuyện: anh có đánh nó không? Với tư cách là người từng bị em trai vẽ , tôi rất đồng cảm!】
【Haha, đúng là ma vương đầu thai!】
【Tôi từng học cấp ba với Tạ Dự, hồi anh ấy học giỏi, điềm đạm, hóa về bị em trai chọc điên thường!】
【Cười chết mất, tôi vào xem “em phiên bản nam” của Tạ Dự mà giờ thành fan em luôn rồi!】
【Tạ Dự chắc ghen tị chết được, Ôn Ca có em đáng yêu, còn tôi có “em phiên bản nam” đây này (đính kèm ảnh.jpg)】
【晒图.jpg】
【……】
Tôi lại trang cá của anh tôi, phát hiện dưới bình luận hot của Tạ Dự có người đáp lại:
【Anh ơi, có nào… cái gọi là em trai, chứ không phải em phiên bản nam đâu ha…】
một đêm, hai hashtag bỗng leo thẳng lên top hot search:
#ThiênSứEmGái MaVươngEmTrai
#TạDựEmGáiPhiênBảnNam
Tiếng cười quỷ dị vang lên từ phòng anh tôi.
Người đàn ông luôn điềm đạm, chững chạc trước ống kính lúc này lại cười đến mức không thở nổi, hoàn toàn không còn chút dáng vẻ của ngôi sao quốc dân.
Rồi anh sang nhìn tôi đang đứng ở cửa, ánh mắt chan chứa… tình thương.
Phải, chính là tình thương.
Tôi thật không hiểu, một người đàn ông chưa đến ba mươi sao lại có thể nhìn người khác bằng ánh mắt “từ bi” thế.
“ , em đúng là niềm tự hào của anh.”, anh tôi , tràn ngập vẻ mãn nguyện.
“Cái thằng Tạ Dự kia chắc ghen đến méo rồi.”
“……”
Thật , quan hệ giữa anh tôi Tạ Dự không tệ lắm, là không thân, lại hay cạnh tranh.
Dù ngoài hai người cười trong các sự kiện, nhưng suy cho là đối thủ.
vì thế, anh tôi tất nhiên có chút tâm lý ganh đua.
Đoạn có “em trai ma vương” kia vừa xuất hiện, cần nhìn thấy thôi đủ khiến anh tôi tối sầm lại.
Tôi còn đang trong kỳ nghỉ hè, nên việc anh tôi đưa tôi show truyền chẳng khiến ba mẹ bận tâm gì mấy, trong mắt họ, chuyện chẳng khác nào “đứa con lớn dắt đứa nhỏ chơi.”
Vì thế, ngay ngày hôm anh trở về, tôi anh đội ngũ của studio lên máy bay đến địa điểm ghi .
Người quản lý của anh họ Triệu, tôi gọi là anh Triệu.
Trên suốt chuyến bay, anh Triệu với tôi rất nhiều điều cần chú ý, dặn tôi lúc ghi đừng căng thẳng, các khách mời khác chắc chắn đều rất thân thiện.
Anh còn đùa rằng:
“Anh của em nổi tiếng vậy, ai mà dám bắt nạt em fan của ảnh chém cho thành thịt băm liền.”
Anh tôi liếc anh một cái:
“Nếu còn dạy hư em tôi, tôi sẽ là người chém trước.”
Trợ lý ngồi cạnh liền cười hề hề:
“Không có nhiều thịt để băm đâu anh.”
Anh tôi: “…”
xuống máy bay, có riêng của chương trình đến đón.
Chưa ngồi được bao lâu, một viên đến, :
“Anh Ôn, của anh Tạ Dự vừa được một đoạn hỏng, mới chưa kịp tới. bên anh có tám chỗ, có thể tiện đường cho anh ấy em trai được không?”
Tạ Dự tuy debut anh tôi, nhưng hiện tại độ nổi tiếng gần ngang nhau, chương trình không thể để anh chờ lâu.
Anh tôi nhìn chiếc khá rộng rãi, mỉm cười với viên:
“Tất nhiên là được.”
viên cảm ơn rối rít.
Anh tôi đáp nhẹ: “Không có gì đâu.”
cửa đóng lại, anh sang tôi:
“ , lát nữa có người lên, nhớ chào hỏi đàng hoàng nhé.”
tôi có truyền thống, ngoài phải lễ phép, tự tin, không rụt rè.
chạy được một lúc dừng lại bên đường. Phía trước có vài người đang đứng chờ, trong hai người đàn ông trẻ trông đặc biệt cao ráo.
Người đầu đội mũ lưỡi trai đen đeo khẩu trang, vành mũ kéo thấp đến mức gần không thấy .