Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/qaaXwariw

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

Tôi và Tiêu Lẫm yêu nhau bốn năm.

Hôm nay là sinh nhật của anh.

phòng VIP ở KTV, một đám bạn bè đang hát chúc mừng sinh nhật.

Cửa bị gõ vang, một cô gái bưng bánh đi đến.

Cô gái kia mặc váy màu tím nhạt, tóc dài xõa vai, trang điểm kỹ càng.

Mọi người nhìn thấy cô ta đều ngẩn người, sắc mặt thay đổi.

“Anh Tiêu Lẫm…” Cô ta dịu dàng gọi một câu.

“Sao cô lại ở đây?” Tiêu Lẫm kinh ngạc.

“Em cố ý trở về từ nước ngoài chúc mừng sinh nhật anh đó!”

Tôi ̣t cánh Tiêu Lẫm: “Đây là ai thế?”

“Chu Vũ Vi, con gái của bạn làm với bố anh.” Sắc mặt Tiêu Lẫm không vui.

“Anh Tiêu Lẫm sao anh nói vậy được? Chúng ta có ước mà!” Chu Vũ Vi rơi nước mắt chất vấn.

Tôi kinh ngạc, vừa định nói gì đó, lại nghe Tiêu Lẫm cất tiếng nói.

“Cô đừng nói nhảm! Đó là quyết định thông gia người lớn nói đùa còn bé, không tính!”

Tiêu Lẫm sốt ruột giải thích vối tôi: “Năm năm nhà đã nói rõ rồi, Tô Tinh, em phải tin tưởng anh!”

Tôi thầm thở ra một hơi.

“Anh Tiêu Lẫm, em tự làm bánh anh, là Tiramisu mà anh thích nhất.”

Chu Vũ Vi phất nói: “Dẹp đi, tôi đã không thích Tiramisu từ lâu rồi.” Giọng điệu của Tiêu Lẫm có vẻ không kiên nhẫn.

Tô Tinh thích xoài, bây giờ tôi chỉ thích bánh xoài thôi.”

Bỗng nhiên bầu không ́ trở nên lúng túng.

Chu Vũ Vi trông rất đáng thương, tôi vừa định giảng hòa, kết quả đối phương lại nhìn tôi với vẻ oán hận.

“Tôi và anh Tiêu Lẫm là thanh mai trúc mã, tôi mới là người anh ấy yêu nhất trên đời!”

Hừm, là tôi nghĩ nhiều rồi.

“Anh Tiêu Lẫm, chúng ta bắt đầu lại đầu đi!”

Tiêu Lẫm bị dọa mau ́ng đẩy cô ta ra.

“Tôi và cô chưa từng bắt đầu, sao lại nói bắt đầu lại từ đầu? ̣c cười à?”

“Chúng ta có …”

Tiêu Lẫm cầm bánh ụp mặt cô ta.

“Vợ chưa cưới của tôi ở đây, bác gái này hãy tự trọng!”

*

Tiêu Lẫm đuổi cô ta ra ngoài, nhìn người phòng.

“Ai nói cô ta biết?”

Trương Dương ngượng ngùng giơ : “Cô ta nói muốn dự sinh nhật anh, em nào biết…”

“Vậy cậu nói đúng không!” Tiêu Lẫm không vui.

Trương Dương vội xin lỗi tôi.

“Xin lỗi chị dâu, là em nghĩ mọi người đều quen nhau, không ngờ bây giờ cô ta lại biến thành như thế.”

Tiêu Lẫm nghiêm mặt, nói với mọi người phòng.

“Hôm nay tôi nói rõ, sau này ai đưa Chu Vũ Vi đến trước mặt tôi, tôi sẽ cắt đứt với người đó!”

“Vâng vâng vâng! Anh Lẫm yên tâm, sau này sẽ không như vậy nữa!”

Sau cắt bánh xong, Tiêu Lẫm nâng mặt tôi .

Rất nhiều bạn bè chụp ảnh gửi vòng bạn bè.

Tôi nghĩ Chu Vũ Vi cũng thấy.

*

Sau sinh nhật kết thúc, Tiêu Lẫm đưa tôi về nhà, nói với tôi về chuyện Chu Vũ Vi.

Bố mẹ bên từng là bạn làm , quan hệ rất tốt.

Lúc người học tiểu học, bố mẹ bên từng nói đùa, nói về chuyện thông gia từ bé.

sau đó Tiêu Lẫm nghe chuyện này, anh tỏ ý mình không có ý đó, ước không còn giá trị nữa.

Nghe nói Chu Vũ Vi cãi nhau với bố mẹ một phen vì chuyện ước hết hiệu lực.

Ngày hôm sau, cô ta đi du học nước ngoài.

Không ngờ bây giờ trở về còn ầm ĩ một màn này.

Tiêu Lẫm thề, hứa hẹn với tôi: “Tô Tinh, nhất định em phải tin tưởng anh, anh với cô ta không có gì cả!”

“Biết rồi!” Tôi cười gật đầu.

Anh môi tôi, ôm tôi đi vào phòng ngủ.

“Đêm nay chúng ta còn chuyện quan trọng chưa làm.”

Sau triền miên, tôi nằm ngực n.g.ự.c Tiêu Lẫm nhìn thấy tin nhắn Chu Vũ Vi gửi đến một tiếng trước.

“Cô có thể chuyển lời của tôi đến anh ấy, sáu năm trước tôi đi ra nước ngoài là vì bị bệnh nặng, không phải tôi cố ý rời khỏi anh ấy! Anh ấy đã chặn tôi rồi nên tôi không gửi tin nhắn anh ấy được!”

Tôi biến sắc, đưa di động Tiêu Lẫm.

“Đệch, cô ta đúng là âm hồn ko tan!”

Tiêu Lẫm mở miệng câu nào sát thương câu đó.

“Bác gái, bác bị bệnh nặng không trị, nghĩ đến bạn gái của tôi làm gì?”

“Hay là khỏi bệnh rồi đầu óc lại bị bệnh, tìm tôi vay tiền chữa bệnh?”

“Đừng tìm bạn gái tôi nữa, không thì nhà cũng chẳng làm bạn được đâu!”

Tiêu Lẫm tức giận cúp máy, lại block số điện thoại này.

Anh ôm tôi, dịu dàng dỗ dành: “Anh sẽ giải quyết hết, em đừng tức giận, dù cô ta nói gì với em, em nhớ phải nói anh biết!”

Tôi vùi mặt vào cổ anh: “Ừm.”

*

hôm sau, tôi tham gia một sự kiện của nhãn hàng.

Tôi là beauty blogger, trên Bilibili có mấy trăm ngàn fan, không thể gọi là giàu có, cũng đủ nuôi sống bản thân.

Chỉ là tôi không ngờ, tôi gặp Chu Vũ Vi hoạt động đó.

Nhân viên công tác nói với tôi, cô ta là blogger “Vi Sáng Rực Rỡ”.

Tôi rất kinh ngạc.

Năm nay “Vi Sáng Rực Rỡ” mới hot , tôi lướt Bilibili có từng gặp qua.

Cô ta khác hẳn video!

Hoạt động kết thúc, tôi đi đến bãi đỗ xe chờ Tiêu Lẫm, kết quả lại gặp Tiêu Lẫm.

Cô ta trang điểm rất đậm, mặc váy dạ hội xẻ tà cao, chân mang giày cao gót đi đến trước mặt tôi.

“Tô Tinh, cô không cảm thấy gương mặt của tôi và cô rất giống nhau à?” Cô ta cười sâu xa.

Tôi nghe cô ta hỏi mà mờ mịt, nhìn gương mặt cô ta.

Mặt và mũi hơi giống.

mà…

“Anh Tiêu Lẫm chỉ tức giận vì năm đó tôi rời đi không lời từ biệt, nên mới tìm cô làm thế thân. Cô đừng đắc ý quá, anh ấy sẽ quay về bên tôi thôi.”

Tôi tức giận, giơ : “Tôi nói cô…”

“Ôi!”

Đột nhiên cô ta lui lại, té ngã xuống đất, ấm ức làm nũng.

“Anh Tiêu Lẫm, cô ta đẩy em!”

Tôi sững sờ, cách núi đẩy trâu à?

Tôi quay đầu nhìn Tiêu Lẫm, anh khoanh trước ngực đứng cách đó không xa, giống như mà không phải .

“Anh còn đang xem kịch nữa à!” Tôi dậm chân.

Tiêu Lẫm đi tới, nhìn thấy Chu Vũ Vi đang nằm dưới đất kêu to, ôm eo tôi lui mấy bước.

“Cục cưng, chúng ta tránh xa một chút, đó là người vạ đó!”

Tôi rất tức giận lại bị lời này của anh ̣c cười.

“Anh Tiêu Lẫm, cô ta đẩy em thật đó.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương