Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9AFiTBtlQW
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
3
Sau bữa ăn.
Phó Tinh Việt đi vào thư phòng xử lý công việc.
tôi thì bị Phạm Điềm Điềm kéo ngồi trên sofa, cùng cô ta chọn váy cưới.
Cô ta và Phó Tinh Việt đã đính hôn, sắp cử hành hôn lễ.
“Chị , chị thấy này có đẹp không?”
Tôi liếc cô ta một , sang quyển catalogue váy cưới tinh xảo trên cô ta, đáp gọn:
“Đẹp.”
“Thế này?”
Tôi liếc qua, “Cũng đẹp.”
“Chị , nghe nói chị và anh cả chưa đám cưới à?” Phạm Điềm Điềm vừa lật trang, vừa với vẻ vô tình.
Tôi gặm một miếng táo.
Rắc một tiếng, mới chậm rãi trả lời:
“Chưa.”
Phạm Điềm Điềm che miệng ra vẻ kinh ngạc:
“Anh cả ngay cả một đám cưới cũng không chịu chị sao?”
Tôi lắc đầu, giải thích:
“Là tôi không .”
Tôi và Phó Hành Chi là cuộc hôn nhân liên kết giữa gia tộc.
Không có nền tảng tình cảm.
Trước khi đăng ký kết hôn, anh từng tôi:
“Em ở đâu? Trong nhà thờ hay bên bờ biển?”
Lúc ấy, tôi không hề đặt kỳ vọng vào cuộc hôn nhân này.
Dù sao thì trước khi kết hôn, người nghe danh, chưa từng gặp .
Không tình cảm, hoàn toàn xa lạ.
Nghĩ đến việc phải trao nhẫn và hôn một người xa lạ trước mọi người…
Tôi gần không cần suy nghĩ nói luôn:
“ khỏi, phiền phức lắm.”
Tôi nhớ khi ấy anh tôi thật lâu, ánh trầm tĩnh.
Im lặng hồi lâu, anh gật đầu đồng ý.
Sau này, khi có người , anh nói là anh không , và âm thầm gánh hết mọi lời bàn tán thay tôi.
Phạm Điềm Điềm dường không nghe thấy, vẫn tiếp tục nói một mình:
“Phụ nữ ai chẳng mơ có một đám cưới hoàn mỹ thuộc về mình.”
“Sao anh cả có thể không chứ?”
Trên khuôn cô ta lộ vẻ thương hại tôi.
Thấy vậy, tôi cũng chẳng buồn giải thích thêm.
“Tinh Việt nói sẽ em một lễ cưới thế kỷ, em bảo đừng tốn kém , nhưng anh ấy nhất quyết không chịu, nói rằng nhất định không để em hối hận vì đã lấy anh ấy.”
“ là… váy cưới cũng đẹp , em thật sự không biết chọn nữa.”
Giọng cô ta mềm mại, vừa than thở vừa làm nũng,
sự hạnh phúc trên gương khiến cả fan ngoài màn hình cũng cảm nhận được.
[Phó Tinh Việt chiều Điềm Điềm luôn, cô ấy thật hạnh phúc!]
[Tôi vẫn thích xem Điềm Điềm với Phó Tinh Việt tương tác hơn, ngọt trời!]
[Không có so sánh thì không có tổn thương, kìa, chị đen xì !]
[Đen là phải , chị ta với anh cả là hôn nhân gia tộc, có chút tình cảm đâu. Tôi cá là do anh cả không đám cưới đấy.]
“Chị , em hoa , hay là chị chọn giúp em một đi?”
Phạm Điềm Điềm đẩy quyển catalogue qua chỗ tôi.
Tôi lật qua mấy trang, tùy tiện một mẫu:
“ này đẹp.”
Cô ta liếc qua, cười nhẹ:
“Thiết kế eo của này không nổi bật lắm.”
Sau đó cô ta khép quyển sách :
“ vậy, để lần sau chọn cùng Tinh Việt, anh ấy chuẩn hơn nhiều.”
4
Xem xong váy cưới, Phạm Điềm Điềm kéo tôi ngồi xuống chọn nhẫn cưới.
“Chị , anh cả không tặng chị nhẫn cưới à?”
Ánh cô ta dừng nơi bàn tôi.
Trên ngón áp út của tôi có một chiếc nhẫn trơn,
trên đó khắc họa tiết lạ , trông cứ hàng rẻ tiền ở tiệm đồng.
“Có chứ.”
Tôi liếc chiếc nhẫn trên .
Hôm làm thủ tục kết hôn, tôi phát hiện trên đầu giường có chiếc nhẫn.
Một chiếc là nhẫn kim cương sáng lấp lánh, chiếc kia — chính là tôi đang đeo.
Phó Hành Chi tôi chọn .
Tuy tôi thấy này hơi xấu, nhưng chiếc nhẫn kim cương kia , đeo vào đi bất tiện, nên chẳng nghĩ nhiều, chọn luôn chiếc nhỏ này.
“ có này à? Anh cả chị trong tiệm đồng giá đồng hả? Haha, chị , em hay nói đùa lắm, chị đừng giận nha.”
Phạm Điềm Điềm lè lưỡi với ống kính,
giơ bàn thon nhỏ của mình lên — trên ngón giữa là một viên kim cương sáng chói , chính là nhẫn đính hôn Phó Tinh Việt tặng cô ta.
Cô ta khẽ vẫy , nở nụ cười dịu dàng:
“Em nói với Tinh Việt đừng nhẫn , đeo nặng , bất tiện lắm, nhưng anh ấy không chịu, nhất quyết phải , em cản cũng không được.”
“Mấy hôm trước anh ấy bảo, nhẫn cưới phải chọn viên hơn nhẫn đính hôn mới được.”
“Chị , chị giúp em chọn đi.”
“Được .”
Tôi cũng đang rảnh, nên thong thả lật từng trang catalogue.
Đúng lúc đó Phó Tinh Việt làm xong việc bước ra từ thư phòng.
Anh vòng ôm lấy vai Phạm Điềm Điềm, hôn cô ta một :
“Điềm Điềm, chọn được nhẫn chưa?”
Phạm Điềm Điềm đỏ cười duyên:
“Em đang chọn cùng chị đây.”
cô ta bỗng chuyển chủ đề:
“Tinh Việt, anh nói xem, anh cả cũng lạ thật, đến một chiếc nhẫn ra hồn chị cũng không chịu .”
“Hay là… chúng ta tặng chị một chiếc nhẫn mới đi, coi giúp anh cả bù đắp chị chút tiếc nuối.”