Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4AruJbjn5A

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“ , em bệnh à?”
Quay lại, tôi đối diện với ánh mắt không mấy thông minh anh trai.
Kết cục anh chẳng khá khẩm : vì tranh giành phụ nữ với nam chính mà chơi phá sản, sau đó đánh gãy chân, vứt đường ăn xin, lại gã béo biến thái nhặt về.
Vì thế, ánh mắt tôi nhìn anh trai không khỏi mang thêm vài phần thương hại.
“Anh, anh có thích ai không?”
Nghe , Mục Bạch lắc , lại căng thẳng hẳn .
“ , đừng bảo em yêu sớm nhé? Anh nói em biết, nhiệm vụ bây giờ em hành đàng hoàng! Nghe rõ chưa!”
Tôi gật , xem nữ chính vẫn chưa xuất hiện.
Vì tôi đưa ngón út , hứa chắc đinh đóng cột:
“Anh yên tâm, chỉ cần anh không yêu đương, em tuyệt đối sẽ không yêu. Hơn nữa, khi anh thích cô gái nào, nhất định phải báo em tiên. Chúng ta móc ngoéo nhé!”
Mục Bạch nhìn tôi nhìn đồ ngốc.
Cuối cùng vẫn bất đắc dĩ đưa tay , ngoắc lấy ngón út tôi.
“ , anh hứa!”
7
Bình thường Tần Chu chỉ kèm tôi vào cuối tuần, hôm nay lại mãi không thấy bóng dáng.
Tên đứng cạnh tôi bắt mất kiên nhẫn.
“Này em gái, người trong lòng em chưa thế? Không lẽ em leo cây à?”
Hắn nhổ bãi nước bọt, ấn tay hình xăm đang bong tróc, lại dùng sức ấn thêm mấy cái.
Vốn hôm nay tôi đã sắp xếp màn anh hùng cứu mỹ nhân đặc biệt hoàn hảo.
Ai ngờ nam chính lại chậm chạp không chịu xuất hiện.
Lo lắng Tần Chu xảy chuyện , tôi quyết định anh ta xem .
Để phòng ngừa bất trắc, tôi gọi luôn đám bên cạnh đi cùng.
Dù tiền đã trả, phải tận dụng hết.
Thế tôi dẫn theo sáu tên , khí thế hùng hổ, nghênh ngang kéo đi.
Tần Chu không dễ tìm, trong con hẻm nhỏ có hơn chục hộ dân, cửa nào cũ nát nhau.
Mãi đến khi tiếng đập phá vang từ cuối hẻm, tôi gần theo bản năng khẳng định đó Tần Chu.
“Anh em, chuẩn vũ khí!”
Đám khựng lại chút, thuận tay chộp lấy mấy món đồ gần đó.
Khi tôi đẩy cửa bước vào, liền thấy Tần Chu đứng thẳng người, bên thái dương không biết thứ đập trúng mà rớm máu.
Trên mặt hằn rõ dấu bàn tay.
Mẹ Tần nhìn thấy tôi, động tác khựng lại theo bản năng.
“Tiểu thư , cô lại đây?”
Tôi thản nhiên bước chắn trước mặt Tần Chu, vẫn nở nụ cười ngọt ngào:
“Dì Tần, sắp thi đại , cháu muốn mời anh Chu ở cháu, sẽ tiện anh ấy kèm cháu . không ạ?”
Ánh mắt mẹ Tần loé tia sáng, lập tức gật :
“ tiểu thư coi trọng, đó phúc khí Chu.”
Cha Tần nghe lại văng tục, xông phía trước.
“ chúng tôi, Chu giỏi , ngoài dạy kèm người ta lấy giá cao lắm đấy.”
“Cô phải trả tiền.”
Tôi cảm giác rõ ràng cơ thể Tần Chu phía sau khẽ căng cứng.
mấy tên lại rất biết điều, vác gậy quát:
“Anh nói chuyện với đại tỷ bọn tôi kiểu đấy?”
“Đại tỷ bọn tôi chịu dùng con trai ông đã coi trọng , dám đòi tiền?”
Cha Tần hơi co rúm lại, vẫn cứng miệng:
“Lão tử cực khổ nuôi lớn con trai, kiếm chút tiền về báo hiếu cha mẹ thì nào!”