Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/8KgbUSTSUf

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 5

Tôi ôm chặt cổ mẹ nuôi, cảm giác cơ thể bà khẽ run.

Bà ngoại định dạy dỗ mẹ nuôi, thấy vẻ lạnh băng kia thì đành ngúng nguẩy đứng dậy.

Trước khi còn vứt câu: “Tiền sinh hoạt phí thêm vài chục vạn , gần đây tao đang hẹn hò với chú.”

Mẹ nuôi nói , đợi bà ngoại thì khóa sạch tiền .

Sau này tôi mới biết, chú kia còn nhỏ hơn mẹ nuôi hai tuổi.

Bà ngoại rời , mẹ nuôi ngồi thẫn thờ trên sofa, buồn bã thì thào:

chẳng có ai yêu mẹ đâu.”

Tôi lo vết thương ở eo bà, cuống quýt kêu “oa oa”.

Mẹ mau khám , mẹ ơi, An An yêu mẹ, An An mãi yêu mẹ.

Mẹ nuôi bị tôi phiền đến sững người, rồi phì :

“Thẩm An, bị sao vậy? thấy mẹ đang buồn à?”

Tôi vẫn chịu thôi, cố gắng lật người, muốn bò kéo mẹ.

tiếng “oa oa” bỗng biến thành “mẹ mẹ”.

Mẹ nuôi giật mình, quay phắt , lóe sáng:

“An An, mẹ đúng ? , nhanh, mẹ đăng WeChat Moments.”

Bà giơ điện thoại chờ tôi phối hợp.

Tôi nghiêm túc: “Oa oa.”

“… đúng, An An, nào.”

“Oa oa oa oa oa.”

“Thêm , An An, được mà!”

Tôi im re.

mẹ nuôi đỏ hoe, chụp tôi đủ mọi góc lẩm bẩm:

“Mẹ phải báo Thẩm Từ mới được, tiếng tiên An An là mẹ chứ phải , anh tức chết!”

Nghe được tiếng “mẹ” khiến nỗi buồn bà bay biến.

Mẹ nuôi bác sĩ gia đình tới bôi thuốc.

Tôi lo lắng dõi theo mẹ nuôi đang phấn khích.

Những trải nghiệm từ nhỏ khiến bà tin ai, đến khi gặp Lục Tiêu.

Lúc nhỏ anh hứa với bà bao giờ phản bội. là lời hứa vu vơ đứa trẻ, mẹ nuôi tin là thật.

Sau này Lục Tiêu bà bẽ trước đám đông, trở thành trò trong giới, bà bắt trả thù cả hai người.

Theo lời bà: “Lục Tiêu nợ tôi lời xin lỗi, anh có cả trăm cách giải quyết, cố tình chọn cách khiến tôi mất .”

Rõ ràng, mẹ nuôi bỏ qua việc đối nam nữ chính.

Nghe tin bà ngoại tới, nuôi vội chạy từ công ty về.

bước vào đã thấy mẹ nuôi nhăn bôi thuốc.

bất lực cầm thuốc từ tay bác sĩ, nhẹ nhàng bôi eo mẹ.

“Tôi đã bảo tôi xử lý bà , cô nỡ, tôi thì có thể.”

Mẹ nuôi cứng miệng quay :

“Ai nói tôi nỡ? Hôm nay tôi tát bà cái rồi, ghê gớm chứ! Tiền sinh hoạt phí cũng cắt luôn, đến lúc đó bắt bà quỳ xuống cầu xin tôi mới .”

nuôi khẽ .

mẹ nuôi sáng rực, vào tôi khoe khoang:

“An An hôm nay mẹ rồi!”

Tôi chớp chớp ngây thơ, lăn qua lăn trên giường.

nuôi khẽ động lòng, chỉnh cà vạt, bày dáng tổng tài bá đạo, bế tôi :

“An An, , hết cổ phần công ty.”

Tôi: “Oa oa.”

nuôi thao thao thuyết phục, chẳng ý vẻ mẹ nuôi ngày càng hoảng.

Bỗng hít hít mũi, nhíu mày: “Mùi thế này?”

Mẹ nuôi nín đến đỏ , run run tôi:

“Đừng thuyết phục , tè rồi kìa hahahaha.”

nuôi đen như mực.

Dọn dẹp xong, mẹ nuôi đã ôm tôi lầu ngủ.

nuôi lặng lẽ bước vào, tôi mút ngón tay nhìn .

nhẹ nhàng đắp chăn mẹ nuôi, ánh chứa chan tình cảm sâu đậm tôi sững sờ.

“Ánh Nguyệt, mọi thứ cô muốn, tôi đều giúp cô.”

Trong nguyên tác, nuôi mê cái kiểu dịu dàng lương thiện Lâm Thính, cưới mẹ nuôi cướp Lâm Thính thôi.

xuyên sách tới giờ, tôi chưa thấy nuôi mò tới tìm Lâm Thính nào.

Ngược , ấy ngày nào cũng lo đối với nam chính, về nhà chăm mẹ tôi.

Nhìn kiểu cũng giống quốc dân.

Tùy chỉnh
Danh sách chương