Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6Ac6trI8Mu
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Tôi anh định gì .”
“Đây ngàn năm có một, bỏ lỡ lần thì không bao mới có khác, đúng không?”
“Tôi , anh không cần lặp lại đâu.”
Tần Trác: “Không …”
“Tôi tôi , anh dẫn bạn anh theo nữa đúng không? Nhớ nhé, tôi có quay lại với yêu cũ được hay không đều nhờ vào hai đấy, cố nhé, Tiểu Trác!”
Tần Trác: “… Thật ra.”
“Được được , tôi anh sẽ che giấu cho tôi , cảm ơn anh nhé. À, tối mai mấy bay?”
Tần Trác nghẹn lại một chút, giọng run run: “Lâm Dụ.”
Tôi quay đầu: “Hửm?”
“… đùa anh nữa.”
Tần Trác xong liền cúi rạp hàng mi dài, sắp khóc.
“Huhu, xin lỗi, anh đúng đồ , một thằng đại , siêu cấp , nhất thế giới. Nếu anh có thêm tí não thì đâu đến mức !”
“ anh lại có thế được, lúc mẹ sinh anh, chắc không bỏ nhầm nuôi lớn nhau thai chứ? Anh chẳng lẽ nhau thai thành tinh hả…”
“Lâm Dụ, có để ý tới thằng Tần Trác mấy hôm trước được không? Nó chết , nó thật sự chết , anh bây Tần Trác …”
Tần Trác vừa , vừa hiện vẻ mặt gần tuyệt vọng.
Cuối cùng dứt khoát đẩy ghế, nửa quỳ xuống trước mặt tôi.
Vẻ mặt hối hận vô cùng, tự vả mình thêm mấy , tiếng “bốp bốp” nghe nhức cả đầu.
“…”
Tôi nhướng mày.
Hôm nay Tần Trác mặc một bộ vest đen rất chỉnh tề để đi đăng ký kết .
Mái tóc đen được chải gọn ra sau, vừa đủ để lộ trán.
Toàn thân toát khí chất chín chắn, tao nhã.
lại dùng giọng con chó nhỏ cầu xin tôi đùa anh nữa.
Tôi dời đi, uống một ngụm nước lạnh, cảm giác lửa đốt trong ngực cổ họng khô rát: “Khụ khụ, được .”
Tần Trác mờ mịt ngẩng đầu, hàng mi ướt sũng dính lại, khóe miệng hơi rướm máu.
Tôi gõ bàn, cắt ngang lời anh : “Được , im lặng đi, ăn cơm trước đã.”
Nghe , Tần Trác lập tức ngậm miệng, ngoan ngoãn ngồi lại chỗ cũ.
Một lát sau…
Anh chớp đôi đỏ hoe, dè dặt hỏi:
“… chúng vẫn có đi đăng ký kết chứ…?”
Tôi khó hiểu.
Trong đầu chỉ toàn nghĩ đến khoản tiền lớn sắp về tay, có bỏ lỡ được:
“Tại lại không?”
Tần Trác gật đầu, mạnh mẽ dụi , vì câu đó tâm trạng cũng bớt thê thảm hơn một chút.
“Anh thật sự… vẫn ? Được, được .”
Nhưng chẳng bao lâu, anh lại cúi đầu, ngập ngừng :
“… có cho anh một được quen lại từ đầu không? Ý … để Tần Trác và Lâm Dụ lại từ đầu, bắt đầu quen lại từ bây được không?”
“Xin đấy, thật sự xin đấy…”
Đàn ông bọn họ đều phiền phức thế ? Khác gì đâu chứ?
Tôi bực bội nhíu mày: “Tùy thôi, tôi không quan tâm.”
Tần Trác ngẩng phắt đầu, sáng lấp lánh.
Tôi với tay lấy một chai nước.
Anh vội vàng mở nắp giúp tôi.
Tôi hít mũi một .
Anh vội vàng rút hai tờ khăn giấy đưa cho tôi.
Tôi gắp một miếng thịt nóng hổi.
Anh liền cúi , thổi phù phù giúp tôi.
xong tất cả, anh ngước nhìn tôi, dáng vẻ nịnh nọt một chú cún con, đuôi sau lưng đang vẫy tít.
Tôi đột nhiên chẳng muốn ăn nữa: “Tần Trác, .”
Biểu cảm trên mặt Tần Trác lập tức cứng đờ, cổ họng khó khăn nuốt xuống:
“, thế? Không… không có quen lại từ đầu ?”
Tôi lau miệng, lạnh nhạt mở miệng.
“Anh phí thời gian tôi.”
“Anh cũng có thích khác, tôi sẽ không can thiệp.”
“ quên, cuộc nhân chỉ giao dịch, một năm sau chúng sẽ ly , đến lúc đó anh có khóc lóc không ký đơn.”