Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6fYNUXiHw8
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Chị à, mấy hôm nay không muốn ngoài , lẽ chị đã để mắt tới cậu nào khác?”
“Không hẳn. Chu đâu, ?”
“ ấy đang kẹt xe, chắc đến muộn.”
Tôi gật .
Trình Duệ vẫn cố ném câu mồi, muốn rủ tôi ngoài.
Nhưng tôi hứng thú đáp .
Thật mấy công tử nhà giàu kiểu tôi gặp không ít.
Nhưng không hiểu lúc cảm phản cảm.
Trong hiện lên dáng vẻ lịch thiệp, kiềm chế của .
Thế là nhìn cậu , ngoài trẻ trung , đáng nói.
“Chị thích uống loại rượu nào, lấy cho?”
“Xin lỗi, tôi đi nhà vệ sinh lát.”
8
Tôi định ban công hít thở không khí.
Chờ Chu tới, tôi ấy tám chuyện về.
Bỗng bàn tay bất ngờ kéo tôi .
Lôi thẳng vào góc khuất không người.
Tôi vừa định kêu lên.
Thì mùi hương gỗ quen thuộc ập tới, xen lẫn đắng của tuyết tùng.
“ , anh làm vậy?”
“Vì vẫn bỏ tôi khỏi danh sách chặn?”
Trong mắt anh là vẻ nghi hoặc nghiêm túc.
Tôi buồn cười.
? Anh nghĩ cần ngủ nhau đêm là quan hệ thể trở ban ?
Tôi hất tay anh .
“Không phải tôi đã trả tiền à? tìm tôi làm ?”
“Ý là ?”
“Tiền trao cháo múc thôi.”
Nghĩ tới cảnh sáng hôm đó, gân xanh trên trán giật liên hồi.
“Hai trăm? Tôi đáng giá hai trăm thôi à?”
“Chứ không thì ? Không kỹ thuật, toàn sức trâu, tôi mắng anh là may .”
Tôi cố ý châm chọc.
Anh khựng , nghiến mạnh răng hàm.
“Đó là lần của tôi, kinh nghiệm.”
Hử?
Tôi nhướn mày.
Quả thật trả hơi ít.
phải anh đã người yêu ?
Lẽ nào tên thật sự là tín đồ tình yêu thuần khiết kiểu Plato?
“Lần à, vậy để tôi bù thêm cho anh hai trăm tiền công nhé.”
Tôi giả vờ lấy tiền .
Anh tức tối giật mạnh cổ tay tôi.
“Hứa Đường! coi tôi là cái ?”
“Anh nghĩ ?”
Sắc mặt sầm , xanh mét.
Anh mấp máy môi định nói, cuối cùng miễn cưỡng thốt mấy chữ:
“ không thể đối xử tôi thế. Cho tôi thêm vài lần cơ hội, tôi nhất định tập luyện tốt.”
Tôi khẽ cười khinh bỉ. “Không cần thiết.”
Tôi là kiểu ăn mặn, nhưng không nghĩa là chia sẻ người khác.
“Tại ? Dạo hình rất ghét tôi, vì tôi không cùng xem bình minh ?”
Tôi kịp trả lời.
Điện thoại anh reo lên.
Không biết ai gửi tin nhắn.
cau mày.
Anh vội vàng nói lời tạm biệt rời khỏi phòng tiệc.
9
Chu đến muộn.
uống ly rượu, bắt phàn nàn tôi.
“Ôi giời, lúc nãy ở cửa tôi vừa , trong xe anh ngồi gái khóc lóc mưa. Anh đang dỗ dành nữa chứ.”
“Ồ.”
Tôi hờ hững ăn quả anh đào, chua đến mức nhíu mày.