Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/VwhsbeRll

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

3

Viên Viên tức giận mở app Pinduoduo:

“Bà nhìn đây! Hộp đựng tro cốt 200 tệ! Một bộ đồ 50 tệ!”

“Hỏa táng thì có đáng bao nhiêu đâu? Bà đi mua đất xây mộ bia gì?”

“Chọn đại một quả đồi chôn là xong chứ ?”

Lời vừa nói xong, phòng livestream liền xôn xao:

【Tôi thấy cô gái có vẻ bất hiếu đấy…】

【Đúng , ai cũng mong cha mẹ được đi thanh thản.】

【Chôn đại trên núi? sau cô không định cúng viếng ba cô nữa à?】

Viên Viên hoảng hốt:

“Không không không, mọi người ơi, ý tôi không phải . Tôi nghi ngờ mẹ tôi không ba.”

“Biết đâu bà ta chôn đại ba tôi ở đâu báo khống lên!”

【Ba cô có hay không cô cũng không biết à?】

【Đúng thế, chẳng lẽ cô không tham dự ba cô?】

Tôi bật cười:

đúng là không đi ba thật. Và cả bà nhân hậu cũng .”

“Hôm , Chu Viên Viên bảo trời nóng , không ra ngoài.”

‘Dù người cũng c.h.ế.t , cần gì phải chạy đi chạy ?’ – nói thế đấy.

thì dữ hơn, bảo bà đi thì phải trả 1.000 tệ công!”

【Trời ơi! Hai bà cháu chịu không nổi!】

【Một người bất hiếu, một người tham !】

Chu Viên Viên đỏ , vội kéo tay áo luật sư Trần.

Luật sư Trần nghiêm :

“Thưa bà, giờ không phải lúc tranh cãi chuyện gia đình. Chúng ta nên xử lý chính sự.”

“Đây, phiền bà ký vào giấy chuyển nhượng xử lý bảo hiểm tai nạn.”

“Từ nay, việc bồi thường không cần bà lo nữa.”

“Tất cả sẽ do người được ủy quyền của tôi – cô Chu Viên Viên – toàn quyền xử lý.”

Tôi nhanh chóng ký tên.

Chu Viên Viên giật lấy tờ giấy ủy quyền, nhét ngay vào ba lô.

quay vào điện thoại, nghiêm trang nói:

“Hôm nay có các cư dân mạng chứng, tôi – Chu Viên Viên – xin thề:”

“Tuyệt đối không tham lam như một số người, cố nuốt trọn bồi thường!”

cần tôi sống, tôi nhất định sẽ phụng dưỡng bà !”

Nhưng, không nhận được phản hồi như mong đợi từ khán giả.

【Tôi cảm thấy sắp có cú plot twist…】

【Đúng , không hiểu cứ thấy có ẩn tình gì .】

【Bà mẹ bình tĩnh, bà thì diễn đạt, ai biết con gái là người hay quỷ nữa?】

tài sản phải ký ủy quyền trước nhỉ? Vừa nãy chẳng phải đang à?】

Tôi kìm nén nụ cười nơi khóe miệng, ngẩng đầu nhìn Chu Viên Viên:

“Ừ, Viên Viên, tiếp tục tài sản thôi. Mẹ cũng sớm giải quyết xong nợ nần.”

“Hừ! thì ! giành đến ? dày!”

xe là bố mẹ cùng mua, nên bán thì 40.000 là của tôi.”

tiết kiệm cũng là hai người cùng tích góp, nên 50.000 là của tôi.”

[ – .]

Chu Viên Viên nổi điên:

gì bà cũng đòi một nửa? Rõ ràng nói là ba !”

Tôi nhìn luật sư Trần:

“Anh có giải thích thân chủ của mình không?”

Luật sư Trần đẩy kính lên, bình thản nói:

“Vâng, là thế . Tài sản chung của vợ chồng thuộc về người cố mới được coi là di sản để phân .”

“Vì , mẹ của cô – nói đúng.”

Chu Viên Viên giậm chân:

“Bà thật nham hiểm! Thế căn nhà? Nhà ít nhất cũng có một nửa là của ba tôi chứ?”

“Nếu căn nhà là của ba tôi thì bà được lấy một ba thôi đúng không?”

Tôi hài lòng gật đầu:

“Đúng , con nói đúng. Học nhanh đấy. Nhưng …”

“Nhưng gì? giở trò gì nữa?”

Tôi giang hai tay:

“Nhưng ba con không có nhà.”

“Nói bậy! Không có nhà thì nhà chúng ta đang ở là gì? Đừng nói là của riêng bà nhé!”

Tôi vui vẻ ngồi sô pha:

“Căn nhà là của bà ngoại con. Sau đúng là sẽ thuộc về mẹ.”

“Khi mẹ và ba con kết hôn, ông ấy là tay trắng. Một xu cũng không có.”

phải đóng thuê nhà con mỗi tháng. khi con bé, bà vẫn không chịu giữ con lấy một ngày.”

Tôi cứ nghĩ, nói ra sự thật sẽ Viên Viên có chút lương tri.

Ai ngờ, trừng mắt hét lên:

“Con bà thì bà phải nuôi! Có ai bà đẻ đâu? Cũng không phải tôi bà đẻ! Bà! Đáng! Đời!”

———

Tôi bật dậy, tát một vang dội.

“Mấy lời nhảm nhí , không thấy xấu hổ à?”

“Người trong nhà nhau chẳng phải là lẽ đương nhiên ?”

“Tao không tính toán chuyện ba dốc lòng vì nhà mẹ đẻ, là vì tao tử tế và có lòng.”

“Nhưng điều không đồng nghĩa với việc bà tốt đẹp của có quyền nạt tao!”

“Không phải mình tao , là tao và ba cùng quyết định sinh ra.”

“Ba bận, đưa mẹ ổng nhờ bà trông cháu vài hôm, thì có liên quan gì đến tao?”

“Chuyện của hai vợ chồng, tao có nào thì tao gánh , chưa từng thiếu sót.”

tao? Rõ ràng là con trai bà ấy. Không có tao thì ba không kết hôn, không sinh con chắc?”

【Nói hay ! Tại cứ nghĩ trông cháu là con dâu?】

【Đúng ! mẹ thì cũng nên hiểu mẹ trẻ chứ!】

【Biết ngay sẽ có cú lật kèo !】

【Cô bé đúng là không hiểu chuyện gì cả.】

Chu Viên Viên mất luôn hình tượng, giận dữ gào vào tôi:

chẳng phải bà đang gài bẫy tôi ? Ba tôi để có ba mươi nghìn, tôi gánh nợ mười bảy vạn!”

“Bà dám lừa chính con gái của mình!”

Tùy chỉnh
Danh sách chương