Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/qaaXwariw

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 18

Vi giận nhanh, nguôi nhanh. Chẳng mấy chốc cô ấy lại vui vẻ, ba đứa chúng tôi bắt đầu kể chuyện thời nhỏ, càng nói càng hào hứng.

Nói đến tối, muốn về, Lý Vi nói:

“Anh ở lại ngủ đất đi.”

bất lực:

“Em nói vậy nghe không? Mẹ em chắc sẽ phái người á/m s/á/t anh đấy… , em lại định nhân cơ hội giở trò anh hả?”

Vi cười lạnh:

“Em thất vọng về anh đến cùng cực rồi. Dù đến đoạn ‘đuổi theo vợ nơi hỏa táng’ thì không theo kịp đâu.”

:

“Vậy thì .”

Vi đá anh cái.

“Anh không hỏi lý do à?”

phối hợp hỏi:

“Tại sao?”

Vi nói:

anh dám thuê người bắt nạt em! Anh người không hả?”

cô ấy đầy bất lực.

“Thì bảo mỗi ngày em gửi trăm tin nhắn làm phiền anh, nửa đêm bắt anh ăn ‘bữa khuya tình yêu’ rồi trúng độc, uống say bóp cổ anh hỏi khi nào cưới. Anh giữ bình tĩnh giỏi lắm rồi… lại, Hứa làm gì em đâu .”

Nói xong, anh chào tôi rồi rời đi.

Vi theo bóng lưng anh, thở dài đầy tâm trạng.

“Chị em à, thật vẫn thích anh ấy, làm sao giờ.”

Tôi nói:

“Đàn ông nhiều lắm, sau sẽ lại thích người khác thôi.”

Vi buồn bã:

thấy chắc đời chẳng yêu nữa rồi.”

Nói xong, cô ấy quay đầu tôi, nói:

“À đúng rồi, mai mốt mời anh đến nhà ăn cơm đi, anh giống không thế?”

Tôi mở ảnh anh trai cho cô ấy xem.

Cô ấy kinh ngạc che miệng, chằm chằm điện thoại chục giây rồi nắm chặt tay tôi.

“Chị em à, làm chị dâu chắc chắn rồi đó! Ngày mai nếu trong trường dám chỉ trỏ gì , sẽ đập nát bọn cho xem!”

14

Những ngày sau đó bấm chế độ tua nhanh gấp đôi, mọi chuyện tôi diễn nhanh.

Người đăng ảnh và tung tin bịa đặt trên diễn đàn trường cuối cùng bị tìm , quả nhiên chính chị đại hôm trước.

Cô ta chịu áp lực lớn nên đã phải đăng lời xin lỗi công khai trên diễn đàn tên thật, kể lại toàn bộ sự việc xảy hôm đó, viết tay bức thư xin lỗi.

Không chỉ cô ta, mấy người từng nói lời đáng lần lượt bị khui , buộc phải công khai xin lỗi.

Tôi phép quay lại trường học, chuyển sang lớp 11a, trở thành bạn học Vi và .

Vẫn bạn học tỏ ý xa lánh tôi, nhưng Lý Vi lại không cái kiểu ầm ĩ, đối đầu gay gắt thường ngày nữa.

Cô ấy chỉ kiên nhẫn lặp đi lặp lại người khác:

“Không phải nghĩ đâu, Từ người rất . Từ nhỏ ấy đã đứa trẻ rất ngoan rồi. Nghe nói đã…”

Rõ ràng cô gái không hề kiên nhẫn, vậy mỗi lần tôi lên tiếng lại chẳng hề tỏ khó chịu.

Tôi không nhớ cô ấy đã phải lặp lại bao nhiêu lần những câu đó, nhưng sau hầu tất những quen cô ấy đều mặc nhiên công nhận:

Từ người rất .

Tôi thấy thật xấu hổ, bởi tôi mình chẳng hề lời cô ấy nói.

Chính cô ấy , nên mới thấy những điều đẹp trong tôi.

ít nói, nhưng luôn chăm sóc tôi chu đáo.

Tùy chỉnh
Danh sách chương