Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3fulujWJsj
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
【Nhan Thi , mày sau lấy ai cũng được ĐỪNG sinh nhéeee!】
【Ghét nít vãi, đặc biệt là loại tóc xoăn xoăn, mặc yếm hồng, óc ngu ngơ chả hiểu chuyện ! Đừng đẻ! Đừng đẻ! Đừng đẻ!】
Tôi tức quá, vo tờ giấy nhét rầm vô hũ thủy tinh.
hũ là mẹ tặng, thành nơi chất đống tâm sự tuổi dậy thì của tôi.
Tối đến.
Chu hẹn tôi chợ đêm.
Tôi cố tình diện váy cậu tặng, makeup nhẹ nhàng, mix đồ chỉn chu.
“ , hôm nay em xinh ghê, y công chúa.”
Thấy ánh mắt cậu khựng , tôi đỏ mặt, khẽ kéo váy xuống.
Cậu dẫn tôi ghé một quầy nướng lề đường.
“Chỗ ngon bá cháy, để anh dẫn em thử.”
Ghế trong quán dính dầu, muỗi vo ve loạn xạ, tôi hơi ngán.
rồi dứt khoát lót túi vải xuống ghế mà ngồi.
Cậu thấy, vội ngăn:
“Anh nghe A nói mấy túi em đắt lắm, sợ bẩn thì lấy áo anh lót .”
“ mắc đâu, hơn năm chục nghìn à.”
“Với mua túi về thì dùng , đâu để thờ.”
Cậu cứng họng, cười gượng.
“… váy chắc cũng trăm mấy, đâu cần nâng niu vậy.”
“ giá trị tiền bạc, đây là món quà tiên anh tặng, em quý tấm lòng của anh.”
Giữa phố xá náo nhiệt, cậu áo sơ mi trắng nhìn tôi, ánh mắt sáng bừng.
Khóe môi cậu cong lên, dịu dàng hết nấc.
“ , anh sắp tốt nghiệp rồi… chờ anh thêm chút nữa nha.”
“Anh hứa, tương lai sẽ kiếm tiền, mua cho em thật nhiều quà.”
“Vâng.”
Tôi gật , lòng vui mở cờ.
bất chợt sống lưng toát, ngó quanh, chẳng thấy lạ.
—
Chu tiễn tôi về đến cổng.
Ánh đèn đường vàng mật ngọt bao phủ cả hai.
Cậu nắm tôi, chậm rãi .
Bàn to, khớp xương rõ, ngón dài.
Lần tiên nắm crush, tim tôi đập thình thịch.
Tôi kéo dài , ngọt lịm:
“Anh về rồi nhớ em ?”
Cậu đỏ mặt, lảng mắt :
“ … bình thường cũng nhớ em.”
Tôi nhướn mày, cười lém lỉnh:
“ nhớ em những , hả anh ?”
Ánh mắt cậu nóng rực, dán chặt vào môi tôi, ánh nhìn khát khao thấy rõ.
Tôi hồi hộp nhắm mắt chờ… nụ hôn .
—
.
Thay vào là cậu run run:
“A ? Sao em ở đây?”
Ngay sau , cậu buông tôi.
Tôi quay —
Trần Kiệm đang đứng , ngay ranh giới giữa ánh sáng và bóng tối.
Hắn thẳng lưng, ánh mắt băng.
Bên cạnh hắn, một nhóc ngủ gà ngủ gật, vẫn ôm túi snack to tổ chảng.
Cảnh tượng … dị thật sự.
kiểu ông bố dắt gái bắt quả tang mẹ ngoại tình.
Và “người mẹ” là tôi.
—
“Chu , câu đáng lẽ tôi mới là người hỏi.”
“Nhà tôi giới nghiêm chín . gần mười hai rồi, anh định dắt Nhan Thi chơi suốt đêm luôn à?”
Trần Kiệm ngắt, ánh mắt hắn muốn khoét thủng mặt Chu .
Chu gãi lúng túng.
“Xin lỗi… lần sau tôi sẽ đưa về sớm.”
Hắn vẫn tanh, ánh mắt xua đuổi.
Chu khó xử, vội chào tạm biệt.
Tôi tức điên, lập tức chạy theo:
“Trần Kiệm, vừa nãy anh thái độ ? Chu là bạn tôi, nói chuyện cho lịch sự chút !”
“Còn nữa,” tôi gằn , “ giới nghiêm , anh đâu anh ruột tôi mà bày đặt quản!”
Bất ngờ, hắn dừng , khí buốt.
Hắn cười nhạt, chua cay:
“Hóa ra em gọi cậu ta là ‘anh ’ ngọt sớt à?”
Mặt tôi nóng bừng.
— Cặp đôi nào chẳng xưng hô , hắn làm căng?
Tôi cãi:
“Bây yêu nhau ai chả vậy. Tôi với anh đâu máu mủ… nó là kiểu tình thú , anh lo làm ?”
Hắn im lặng.
Ánh mắt trượt xuống vết đỏ trên cổ tôi, khàn :
“ ‘anh máu mủ’ , quyền để dấu vết trên người em à?”
Tôi giật mình sờ cổ, là do dị ứng rượu !
Chưa kịp phản ứng thì hắn đã áp sát, mùi tuyết tùng phả vào mũi, tim tôi loạn nhịp.