Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9zopSJ5Ywg

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 8

Gừng càng già càng cay, ánh Trần nhìn tôi lúc này đã thêm vài phần khinh bỉ.

bàn chuyện cưới hỏi có, chứ trong bà ta, tôi đơn giản là đến đòi .

Bà ta vênh mặt lên:

Trần chúng tôi việc luôn rộng rãi. em sáu ngàn nhé, đủ để tẩm bổ rồi.”

Tôi nhấp ngụm trà, không đáp.

Sáu ngàn?

Hừ.

Kiếp trước tôi bỏ vào thằng cháu trắng kia nhiêu , sáu ngàn thì nhằm nhò gì?

Nếu Trần có chút lương tâm, đừng quá tuyệt tình, thì có lẽ tôi cũng không đến mức ôm hận đến , cố chấp đến mức không chịu buông.

Vì thằng cháu đó, tôi đã khổ sở biết .

kéo đứa bé về của riêng, còn nhiêu đau đớn và vất vả tôi gánh, coi như không hề tồn tại.

Giờ chủ động nằm trong tay tôi, thì lời bọn không có giá trị gì cả.

Tôi bình thản ngồi yên, không gì.

Trần bắt đầu sốt ruột.

là chị gái, chắc đâu có quyền quyết định?”

Tôi đặt tách trà xuống chậm rãi :

tôi không , cả từ trên xuống dưới đều sống nhờ tôi.”

Bà ta nghẹn họng.

nhiêu?”

Tôi giơ tay dấu.

?” – bà ta cao giọng hỏi .

Chưa kịp tôi trả lời, Trần đã vội huých vai bà ta:

cũng được , sao Tiểu cũng vì tổn hại sức khoẻ. , đưa ấy .”

hắn không cam lòng, nhưng vẫn điện thoại .

“Phải rõ, số này phải dùng vào việc tẩm bổ em . Tôi chuyển trước năm , còn năm , đợi khi nào có giấy xác nhận phẫu thuật tôi sẽ trả nốt.

Mở mã chuyển khoản .”

Tôi lắc đầu.

“Ai tôi lấy ?”

Hai Trần đờ người, nhìn tôi như thể không tin nổi.

nhiêu?”

vạn.”

Giọng Trần lập tức cao vút:

sao không ăn cướp luôn ?!”

“Ăn cướp là phạm pháp, tôi không chuyện phạm pháp.” – tôi mỉm cười.

Bà ta sững :

thì đây là tống ! Cũng là phạm pháp đấy!”

Tôi vẫn bình tĩnh đáp:

“Sao là tống được? Đây là phí bồi thường và dinh dưỡng phí do các người tự nguyện đưa . có lên đồn công an hoà giải thì cũng là hợp tình hợp lý.

Tất nhiên, các người cũng có quyền không đưa.”

Tôi đứng dậy, chuẩn bị rời để “tìm người lý lẽ”.

Bà ta vội túm lấy tay áo tôi:

vạn nhiều quá rồi!”

“Chẳng lẽ bà trai bà mang tiếng khắp nơi, sau này lấy vợ cũng khó?

Hay là bà đồng ý để Trần cưới Tiểu ?

Nếu thì bên tôi hoàn toàn đồng ý.”

Xét về điều kiện, Trần hơn hẳn vài bậc.

Tiểu thì gái chưa chồng có bầu, trong chồng tương lai này thì chính là mặt mũi chẳng có chỗ nào đưa được.

Bà ta chịu để Tiểu bước chân vào cửa Trần, thì tôi gọi bà ta là Bồ Tát sống luôn cũng được.

bà ta có đồng ý, thì Trần cũng chẳng đời nào .

là một thằng đực rựa ham chơi, đâu cưới xin ràng buộc sớm như .

Cuối cùng sau một hồi cò kè mặc cả, đôi bên chốt giá tám vạn.

chốt xong, tôi móc từ túi bản hợp đồng bồi thường, cây bút và hũ mực dấu.

Tùy chỉnh
Danh sách chương