Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/2VioWRI3QK

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

1

Tôi em chồng m.a.n.g t.h.a.i cùng . Mẹ chồng tới “bàn bạc” với tôi:

“Dì Oánh Oánh mất sớm, nếu mẹ– mẹ ruột – không con bé thì còn ai giúp đây?

Hay là mẹ cô tới không?”

Sau một hồi suy nghĩ, tôi đồng ý.

Mẹ tôi không quản đường xa ngàn dặm đến sóc tôi, thậm chí bỏ ra thêm 88 triệu đặt cho tôi một phòng ở cữ hạng sang.

Nhưng ngay ngày đầu tiên tôi chuẩn bị ở, mẹ chồng đã chặn ngay trước cửa phòng:

“Con Oánh Oánh cùng mang thai, giờ con ở trung dưỡng sinh còn về nhà nằm, trong lòng chắc chắn không thoải mái đâu.”

“Hơn nữa, cũng là con gái sinh con, tại tôi ngày ngày hầu hạ, còn mẹ cô rảnh rang?”

“Một là, cô đặt thêm một phòng giống y cho Oánh Oánh; hai là, cô cũng về nhà, hủy phòng này đi!”

“Chưa từng nghe đứa con dâu nào sinh ra con gái mà còn dám ở cái trung dưỡng sinh đắt đỏ này! Cô mất mặt nhà Hứa chúng tôi đó!”

“Còn Oánh Oánh nhà tôi thì giỏi giang, sinh cho tôi một cháu bụ bẫm – công lao lớn hơn cô nhiều!”

“Tần Hiểu Nhã, nếu cô biết điều thì mau nhường phòng đi. Tôi sẽ suy nghĩ xem cho cô cơ hội sinh cháu cho nhà Hứa không.

Còn nếu không, đợi đó mà bị Hứa Thanh Phong ly hôn đi! Một đứa đã qua một đời chồng, thêm đứa con gái theo đuôi, ra đường ngủ cũng chẳng ai thèm chứa đâu!”

Không hề đến việc tôi vừa mới sinh xong, người còn yếu, mẹ chồng vẫn chắn trước mặt tôi, cái dáng vẻ ngang ngược hiện tại hoàn toàn trái ngược với gương mặt hiền từ giả tạo tôi còn mang thai.

Bên cạnh, em chồng Hứa Oánh cũng phụ họa theo, nhìn tôi bằng ánh mắt khinh thường:

“Cứ tưởng giỏi giang lắm, ai ngờ tử cung vô dụng đến !

Nếu cắt đứt hương hỏa nhà Hứa, cô gánh nổi không?”

“Theo tôi, cô nên quỳ trước bài vị tổ tiên nhà Hứa mà tạ tội trước đi. lo mà nịnh bợ mẹ tôi, ấy cho thoải mái .

Mẹ tôi không người vô lý, chỉ cần cô đủ thành ý thì tạm tha cho việc cô sinh ra con gái cũng .”

Nhìn bộ đôi mẹ con diễn vở “song tấu”, tôi lập tức hiểu ra mục đích :

Lợi dụng mẹ tôi đi thủ tục nhập viện, định trắng trợn chiếm luôn phòng ở cữ tôi, còn dám lấy con gái tôi ra gây áp lực, tưởng thể uy h.i.ế.p tôi?

Tiếc quá, tôi vốn không người cam chịu nhịn nhục. Dù vừa sinh xong chưa hồi phục, nhưng khả năng chiến đấu tôi chưa hề giảm sút!

Tôi bật cười lạnh, tiện tay ném vỡ chiếc cốc thủy tinh bên cạnh, cố ý tạo ra âm thanh thật lớn thu hút sự chú ý người xung quanh, sau đó nâng giọng mắng thẳng mặt mẹ chồng:

“Thương con gái mình đến , không bỏ tiền ra đặt cho phòng ở cữ giống tôi đi?

Quả nhiên càng già da mặt càng dày – không nỡ bỏ tiền, còn dòm ngó phòng con dâu?

người thì liền cướp, thích cướp không đi giành luôn cái c.h.ế.t với người đã mất đi?

là phụ nữ mà cũng đi khinh thường con gái – con gái sinh ra là vàng, còn con gái tôi thì không bằng cặn bã chắc?

đẻ con thì không nhà mình ngai vàng cần truyền ngôi? Tư tưởng cổ hủ , nhìn chẳng giống người hiện đại, hay là xác ướp chui từ mộ cổ ra ?”

xong, tôi quay sang chỉ thẳng mặt Hứa Oánh:

“Còn cô nữa, chồng không c.h.ế.t, không chồng về nhà mẹ đẻ?

khi nào là chồng không thương, đến mức sinh cả con cũng chẳng níu giữ trái tim người ?”

phụ nữ mà t.h.ả.m đến thì đúng là thất bại toàn tập: chồng không yêu, mẹ ruột thì chỉ biết tranh giành, đến một đồng cũng không nỡ chi cho cô – cô không tội nghiệp bản thân à?”

Ở trung dưỡng sinh này, người ra vốn đã đông, đa phần là phụ nữ – rất thích hóng chuyện.

Nghe tôi xong, cả đám bắt đầu xì xào bàn tán:

mẹ chồng keo kiệt thì thôi đi, đây còn giành phòng ở cữ mà mẹ ruột đặt cho con gái mình?”

“Tôi vừa nghe luôn, chuyện ngang ngược thật, chưa từng gặp người kỳ cục !”

người vây quanh càng càng đông, mẹ chồng đỏ bừng cả mặt, không câu nào.

Hứa Oánh thì mất mặt chui xuống đất, cứ tìm cách che mặt chui phòng.

Tôi đâu thể thoát dễ ?

Ngay lập tức, tôi túm chặt lấy tay cô , liên tục chất vấn:

nãy chẳng còn mạnh miệng, dựa hơi người khác lấn lướt tôi lắm cơ mà? Giờ sợ không dám ngẩng mặt lên nhìn ai ?”

Nhờ mẹ tôi sóc chu đáo suốt thai kỳ, nên dù mới sinh con một ngày, tôi vẫn tỉnh táo khỏe mạnh hơn Hứa Oánh nhiều.

cố giãy ra nhưng không thoát nổi, nước mắt sắp rơi đến nơi.

Cảnh tượng đang căng thẳng thì giọng chồng tôi – Hứa Thanh Phong – vang lên từ bên ngoài đám đông:

“Mọi người vây ở đây ?”

Mẹ chồng tôi lập tức cứu tinh, vội vàng lao đến bên anh , vừa ôm tay vừa khóc lóc kể khổ:

“Con à, con đến thật đúng ! Mẹ chị con sắp bị vợ con ức h.i.ế.p c.h.ế.t đây này!”

mẹ?” – Hứa Thanh Phong hỏi.

Anh không thèm liếc tôi một cái, chỉ quay sang quan mẹ em gái. Trong lòng tôi lạnh đi phân nửa.

Mẹ chồng tranh thủ tống khứ đám đông giả vờ đáng thương, túm tay con kể lể:

Tùy chỉnh
Danh sách chương