Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3fulujWJsj

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

4

Chị tôi khó hiểu:

“Đủ gì?”

“Đủ nuôi một cậu sinh viên trai đẹp! Chị không biết giá thị trường à? Giờ thuê bạn trai giả chỉ cần ba ngàn một tháng tiền tiêu vặt . Ta có mấy bé trai ngoan ấm áp gợi cảm đám sinh viên ấy. Nếu không thích nuôi người thì nuôi mèo cũng được. À, chị dị ứng lông mèo nhỉ? Vậy thì , thuê bạn trai ngắn hạn đi. Em có đứa em khóa dưới…”

Bác cả chỉ tay tôi:

“Con… con nói hả!?”

Tôi chưa dừng lại:

“Chị ơi, nếu chị thấy đương ngoài đời phiền quá, thì người 2D cũng được! Em lấy điện thoại giúp chị nhé! Đây này, trai đẹp mắt to môi hồng, đây là tổng tài bá đạo chị điên cuồng, đây là mỹ nam Hàn Quốc! Tải app về là chúng ta tha hồ trai!”

Bác cả bị tôi làm cho đỏ bừng, hồi lâu mới nói được một câu:

Vận! Mẹ nói cho con biết, con không được qua lại với mấy thằng linh tinh ngoài kia nghe chưa! Lo làm việc đi, cố mà được phong chức trước 30 tuổi!”

Dưới bàn, tôi và chị âm thầm đập tay ăn mừng.

Cụ Lỗ Tấn quả nhiên không gạt tôi:

Chỉ cần dày và lý lẽ cùn, tự khắc cửa sổ sẽ được mở.

Bữa cơm tất niên kết thúc không khí sôi động hỗn loạn.

Tôi bị ba mẹ kéo xềnh xệch lên xe, như sợ tôi tạo thêm “bất ngờ” nào nữa.

Thật là, tôi cũng chỉ vì tạo không khí vui vẻ mà!

Trên đường về, ba lái xe, mẹ thì không nhịn được, bắt đầu nhắc nhở:

“Tiểu Mãn, ba mẹ luôn ủng hộ lựa con.”

“Nhưng mà con cũng không nói kiểu đó với bác cả. Dù sao cũng là người lớn, có đôi lúc nóng tính, nhưng cha mẹ ai mà không thương con? Chỉ là cách hiện khác nhau .”

Tôi đáp:

“Mẹ, nhỏ mẹ luôn khen chị Vận giỏi , điềm tĩnh, hơn hẳn người cùng lứa.”

“Nhưng nếu chị là con trai thì sao? mấy tuổi, có tiền đồ, học cao, lại là bác sĩ chủ trị, lúc đó ba mẹ có thúc cưới không? Có xem là xấu hổ không?”

“Con biết mỗi có cách khác nhau. Con không dám khẳng định nào là , nhưng con biết, việc cắt đứt đôi cánh con, ngăn cản sự nghiệp, can thiệp lựa , không cho chị ấy nhìn về phía xa – nhất định không phải là .”

Mẹ tôi im lặng, như cũng đang suy nghĩ.

Khung cảnh ngoài cửa sổ trôi vùn vụt.

Bên đường là các gia đình dắt trẻ con đi chơi, cười nói rộn ràng. Xa xa, pháo hoa rực rỡ nở tung trên trời.

Ba tôi cười:

“Con gái giờ miệng càng ngày càng sắc sảo nhỉ!”

Tôi nói:

“Chị cũng rất giỏi mà! Nghĩ việc sau này chị lại dấu ấn ngành y là em thấy ngầu c.h.ế.t đi được!”

Về , ba mẹ tôi mệt nhoài cả ngày tắm rửa sơ rồi đi ngủ sớm.

Tôi nằm trên giường xem Gala Tết, chán muốn c.h.ế.t.

Anh họ Cảnh Thắng gửi tôi một xì trên WeChat:

“Tiểu Mãn, chị dâu nói hơi quá, anh thay cô ấy xin lỗi.”

“Em mới đi làm chưa lâu, quà cho trẻ con mua mắc quá. xì này em cầm lấy.”

Tôi nghĩ một chút, ngồi dậy gõ tin nhắn:

“Anh à, xì em không nhận. Nhưng quà cho Nhược Nhược với Duệ là tâm ý em, vẫn muốn có chút tấm lòng. Nhưng anh cũng tìm cơ hội nói với chị dâu. Thời nay không hợp với kiểu giáo d.ụ.c cực đoan nữa rồi, đừng làm khó con bé.”

Duệ nữa, em biết mọi người đều cưng chiều nó, nhưng cũng cần chú ý cách dạy dỗ.”

Tôi tưởng này chỉ là chút drama Tết, không nghĩ nhiều.

Ai ngờ mùng Một sáng sớm, mẹ tôi lôi tôi dậy đi chúc Tết họ hàng.

bác ba, thấy chị dâu đang… khóc.

Thằng cháu cũng ngồi bên cạnh khóc rống theo.

Ba tôi lúng túng xách giỏ quà, tiến cũng dở, lùi cũng không xong, đành đứng c.h.ế.t trân ở cửa:

“Chà… Tiểu sao ? Mùng Một mà lại khóc?”

Bác ba liếc tôi một , vẻ khó hiểu.

Đúng lúc anh tôi phòng ngủ đi :

Phi, nếu em cứ nghi ngờ anh như , chi bằng ly hôn cho xong!”

Tôi mới đặt một chân bước phòng khách, lập tức định rụt lại như sắp lỡ chân chiến trường vợ vậy.

Xong rồi, xong rồi, đúng lúc gặp đại chiến vợ rồi!

“Anh… đó… em tới không đúng lúc phải không?” – tôi cẩn thận hỏi.

Anh tôi nói:

“Không sao, có em ở đây nói rõ càng tốt. Nào nào, Phi, những gì em cáo buộc anh, nói rõ ràng trước em và Mãn đi!”

Chị dâu lúc này mới quay sang tôi, hít một hơi:

Mãn, sao em lại nhắn tin cho chị lúc nửa đêm? Sao em lại chia rẽ vợ chị? Giờ thì em hài lòng rồi chứ?”

Tôi: “???”

Ba tôi: “???”

Nửa đêm? Chia rẽ vợ ?

Sao tôi không biết dính drama bùng nổ cỡ này vậy trời?

Tôi vội lôi điện thoại kiểm tra. Hôm qua có quá nhiều tin nhắn chúc Tết họ hàng phải lục mãi mới thấy đoạn chat với anh tôi.

“Không mà chị dâu, em nói gì đâu? Em chỉ… chối nhận anh em mà?”

Tôi đang ngu người thì chị dâu lại nói:

tại sao anh ấy lại gửi xì cho em lúc nửa đêm? người có gì không nói thẳng, mà phải lén lút gửi tin lúc khuya?”

Anh tôi phát nổ:

“Anh đã nói là… trả lễ, trả lễ, trả lễ! Phi, em phải ! Nhân viên phòng tài vụ nhắn anh nhận quà Tết công ty, em không hỏi đầu đuôi gì đã mắng người ta là tiểu tam! Em gái ruột anh mới đi làm, mua chút quà cho cháu mà em lại gọi nó là ‘trà xanh’. Em tỉnh táo chút đi được không? Thật không có nhiều cô gái ý anh như em nghĩ đâu!”

Anh à, anh thật sự tàn nhẫn quá! Phát điên lên tiện mắng chính là sao?

Tôi mặc kệ ba tôi đang hóa đá bên cạnh, vội chen giữa anh chị, vẫy tay:

“Khoan khoan, anh bình tĩnh đã.”

“Hay là… nghe chị dâu nói xong đã. Có gì thì giải quyết chứ?”

Chị dâu Phi bắt đầu rơi nước mắt:

“Ngày trước em lấy xa, anh hứa sẽ em làm chủ , nhưng em đâu có cảm giác an toàn gì? Làm nội trợ ở dễ lắm sao? đứa nhỏ em đều học theo chuyên gia giáo d.ụ.c trên mạng mà dạy, em cực khổ , có ai hiểu cho không? Mẹ không cho em ngoài làm việc, em chỉ quanh quẩn , em cũng chỉ cần anh nói một câu ‘anh quan tâm em’. Hay là anh thấy em già, xấu rồi chán em?”

Lúc này tôi mới ý, chị dâu vốn lúc nào cũng trang điểm kỹ càng, hôm nay lại mộc, dưới mắt có quầng thâm nhẹ, tóc buộc qua loa, mắt sưng đỏ vì khóc, hoàn toàn khác hình ảnh mọi khi.

Thì , những lựa kiên định tuổi thanh xuân, cũng có bị bào mòn dần bởi những vụn vặt hôn nhân.

Anh tôi trông cũng bắt đầu nao núng.

Ba tôi vội vàng bảo bác ba dẫn bọn trẻ phòng trước.

Ông cụ sợ cãi nhau nhất, lại chẳng giỏi khuyên giải cũng nhanh chóng lỉnh đi:

“Con ngồi với nó tâm sự một chút…”

Tôi may mà giống mẹ , liền quay sang nói với anh:

Tùy chỉnh
Danh sách chương