Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4VTsvFzhd3

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

6

Hắn hơi khựng lại, rồi đáp ngay:

“Tất nhiên là có! Địa điểm thuận tiện . em đến lại thì anh có thể đi !”

Chị tôi suýt sặc cà phê.

Tôi chỉ mỉm , yên lặng ngắm hắn diễn.

“Anh rể tương lai vừa ưu tú thế , chắc cũng khó tính trong chuyện bạn đời lắm nhỉ?”

Tôi tâng hắn, hắn hưởng thụ ra mặt, liền ho khan, chỉnh lại dáng:

“Đúng rồi. Nhà tôi có quy tắc rất nghiêm ngặt. Lát nữa tôi có thể gửi em một bản Word, thì tóm tắt nhé. Thứ nhất, phụ nữ kết hôn rồi thì lấy gia đình làm trọng. Trên hiếu kính cha mẹ, dưới chăm sóc con . Tôi hy vọng vợ tôi nghỉ , ở nhà toàn thời gian.”

Tôi chen ngang ngay:

“Anh rể, vậy đừng chị tôi. Chị là cuồng công .”

em đi, em còn chẳng có làm!”

Hắn sững người: “???”

tưởng tôi đùa, hắn tục:

“Con là phúc khí. Mẹ tôi mong là sau cưới ba năm có hai đứa. Chuyện cần hai cố gắng.”

Tôi gật gù:

“Được , nhưng anh cố gắng một chút.”

“Cố gắng ?”

nghĩ cách sinh con chứ sao!”

Tôi nghiêm túc gõ nhẹ lên ly:

“Không có con thì gia đình không trọn vẹn đâu. Ra ngoài bị người ta nói cho đấy! Mà nói thật, nhà họ bọn em gene tốt thế, không có cháu nối dõi là đại bất hiếu! Anh tập luyện giữ dáng, có thế thì con sinh ra mới xuất sắc…”

Hắn trợn tròn mắt:

“Em đang nói quái thế? Khoa học vậy?”

Tôi vẫn tươi như hoa:

“Ủa? Nhưng mà thời đại mới là vậy mà, chứ cổ hủ như chị tôi, anh không thích còn ?”

“Cô…”

Tôi liếc đồng hồ, kịp thời cắt ngang:

“Anh rể, chị ơi, không ngờ tới cơm rồi đấy. Anh rể thành đạt thế, mời tụi em ăn sushi hay đồ Hàn nha?”

Tôi còn “trà xanh” nhẹ một câu:

“Từ trước tới em chưa từng được trai đẹp bóc tôm cho ăn nha~”

Vừa dỗ vừa kéo, tôi lừa được tên “tinh anh” tới nhà hàng Nhật giá trung bình 1000 tệ/người.

Tôi lại ngây ngô hỏi mấy món, làm như không thấy hắn đang lén tra Google trên điện thoại. Tôi phối hợp khen lấy khen để:

“Oa, anh giỏi ghê luôn ! Thật sự không giống mấy tên con trai tầm thường em từng gặp! Có ai từng nói với anh là anh rất đặc biệt chưa?”

Giữa chừng, chị tôi đi nghe điện thoại — là chị dâu Mạnh Phi hỏi chuyện ứng tuyển vị trí hành chính ở bệnh viện.

Tôi ra hiệu cho chị đi, để đây tôi lo.

Tên kia bắt đầu không vờ nữa, nhìn tôi mờ ám:

“Thực ra anh thấy như chị em cũng chỉ là mẫu mẹ anh thích .”

“Anh thì nghĩ, yêu là có lửa. Vừa gặp em là anh thấy bùng cháy rồi.”

Tôi suýt bật thành tiếng.

Đúng, đúng rồi. Anh người giỏi biết lo cho gia đình, lại trẻ trung xinh đẹp nóng bỏng. Anh định tranh ngôi Thái tử à?

Và chưa hết.

Hắn ta thò tay dưới gầm bàn sờ lên đùi tôi!!!

Tôi suýt nữa phun thìa trứng cá muối vào mặt hắn.

Không, tôi không thưởng cho hắn đâu.

Tôi vừa lén chụp ảnh làm bằng chứng, vừa né tránh mà vẫn mỉm dịu dàng:

“Anh ơi, như vậy không hay lắm đâu. Dù sao anh cũng là người được bác tôi thiệu cho chị tôi mà.”

Hắn lại nói thản nhiên:

“Biết làm sao được. Thị trường hôn nhân cạnh tranh dữ lắm. Loại đàn ông ưu tú như anh, bên cạnh không thiếu con . Tuyển .”

Tôi làm bộ đắn đo.

Rồi hắn lại tục khoe: bố anh có anh em kết nghĩa, ông chú thứ hai, em trai ông ấy cực kỳ thành công…

Tôi mỉm ngọt ngào:

“Anh ơi, thật ra em không quan tâm anh có tiền hay không. Phụ nữ hiện đại tụi em đâu cần sính lễ. Mấy là do mấy cô mê tiền bày ra ~”

Ánh mắt hắn nhìn tôi y như đang nhìn một con cừu béo chờ thịt.

Tôi vờ ngại ngùng:

“Anh ăn trước đi nhé. không đủ thì gọi thêm hai phần sashimi nữa cũng được. Ba em quen thân với chủ nhà hàng lắm. Em ra chào họ một chút là… khỏi tính tiền luôn~”

Mà đúng là tôi rất rành nơi .

Toilet ở đâu, cửa sau ở chỗ nào, tôi còn rành thực tập sinh mới vô.

Thế nên, khi hắn còn đang hí hửng món,

tôi âm thầm chuồn êm ra sau.

Mới liếc sơ qua hóa đơn , cũng nhẹ nhàng “tiễn” hắn 5.000 tệ là .

Sáng hôm sau, bác nhận được loạt cuộc gọi từ nhà “tinh anh nam”: chính hắn, mẹ hắn, mai, em , bạn hắn…

“Con nhỏ là kẻ lừa đảo do nhà phái đến! Nó lừa con trai tôi gần mười nghìn tệ! Trả tiền ngay!”

Vận đâu? Sao không nghe máy? Không trả lời tin nhắn? nhà các người *** *** nọ!”

“Con khốn! Mày chỉ vì tiền nhà tao! Tao kiện chúng mày!”

Tôi lập tức gửi hết ảnh và chứng tôi chụp được cho bác .

“Bác à, đây là gọi là ‘tinh anh nam’ mà mai thiệu .”

“Không nói chuyện hắn ăn nói , chỉ riêng ở nơi công cộng như nhà hàng Nhật đông người mà cũng dám động tay động chân với cháu đủ thấy hắn ra sao rồi. Trước còn chỉ trỏ chê bai chị Vận.”

“Cháu nhờ người kiểm tra sơ qua, thông tin hắn khai đều là . Bố hắn mới thua sạch tiền vì chơi chứng khoán. lại còn kéo con nhà lành rơi vào hố lửa?”

Nói xong, tôi gói gọn toàn bộ hồ sơ điều tra, gửi thẳng cho cô già mắng ghê nhất.

“Còn dám làm phiền nhà cháu thêm lần nữa, cháu gửi hết mấy thứ cho công ty nơi con trai làm.”

thử đi. nói về độ liều, cháu không thiếu bạn trong . Chơi tới luôn.”

Mùng 5, chị Vận quay lại bệnh viện làm .

Chị nói khoa chị ai cũng nỗ lực, đi xa thì không được dừng bước. có cơ hội học lên tiến sĩ, chị nhất định tục đào sâu nghiên cứu y khoa.

Đi chị là chị dâu Mạnh Phi.

Điều khiến tôi vui là chị ấy phỏng vấn thành công, chính thức làm tại bộ phận đón bệnh nhân.

Mùng 7, ngày đầu đi làm, chị dâu mặc đồ mới, thoa son môi, thần thái rạng rỡ.

Vừa đi vừa hếch cằm với anh tôi:

“Xem ai kiếm tiền nhiều nào! Em chẳng thua kém anh đâu nhé!”

Trận tuyết lớn trước Tết dần tan trong ánh nắng ấm áp.

Dưới đất vẫn còn vụn đỏ pháo giấy sót lại.

Đường phố nhộn nhịp trở lại, người xe tấp nập.

Sau những ngày sum vầy, ai cũng trở về với hành trình riêng của mình.

Tôi nghĩ, ý nghĩa của Tết không là lấy tình thân ngày xưa ra làm vũ khí đ.â.m vào chỗ yếu mềm của nhau,

mà là truyền cho nhau hơi ấm, để tục bước .

Tôi nghĩ, những khó khăn của phụ nữ luôn tồn tại.

Chỉ khi bước ra ngoài, nhìn thấy thế rộng lớn , ta mới có thể phá vỡ được mọi hạn.

– HẾT –

Tùy chỉnh
Danh sách chương