Giới thiệu truyện

Kỷ niệm năm mươi năm ngày cưới, chồng tôi được chẩn đoán mắc ung thư dạ dày.

Con trai đề nghị đưa ông ấy ra nước ngoài chữa trị, bảo tôi ở nhà trông cháu.

Tôi muốn đi theo, nhưng lại bị ông ấy nhíu mày quát mắng.

“Bà là một bà già, chẳng hiểu gì hết, đi theo chỉ tổ thêm phiền phức thôi!”

Con trai cũng trách tôi: “Mẹ đi theo thì tốn bao nhiêu chi phí, sao mẹ không biết thông cảm cho bọn con?”

Tôi bất lực, chỉ đành đồng ý.

Liên tiếp mấy ngày liền tôi lo lắng đến mất ngủ, nửa đêm lại nhìn thấy trong nhóm bạn học tràn ngập lời chúc mừng.

“Cuối cùng hai người cũng toại nguyện rồi.”

Trong video, chồng tôi và mối tình đầu của ông ta mặc vest và váy cưới, tổ chức một đám cưới mà cả đời tôi chưa từng có.

Nhớ lại cả đời mình, lo toan việc nhà, hầu hạ chồng, chăm sóc con cái.

Tôi không thẹn với bất kì ai, duy chỉ có lỗi với chính mình.

Tôi nhắn trong nhóm, tag thẳng chồng mình.

“Chúc hai người sống chết có nhau, chôn chung một huyệt.”

……