Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6psfUihnDl

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

14

Mơ mơ màng màng, tỉnh tỉnh mê mê suốt cả đêm.

Loài mị ma thật sự không phải thứ người bình thường chịu đựng nổi.

Đến hôm mình mới lết dậy.

Khoát dọn sạch phòng, còn nấu xong , cởi trần tập thể dục ngoài phòng khách.

Đúng là tràn trề sinh lực.

“Dạ dày còn khó chịu không? Anh đặt lịch khám rồi, ăn xong đi viện kiểm tra.”

“Dạ dày không , chỗ khác mới …”

Anh bưng cơm tới, còn khoe chiến tích gắp thêm thức ăn, múc canh, cười tít mắt mình ăn.

Ánh mắt ấy… y mình lúc đói thấy khúc giò heo.

đến chân mình nhũn ra.

Mình lập tức tăng tốc ăn cho xong, vào phòng thay đồ chuẩn bị ra viện.

Ai ngờ anh lặng lẽ lẻn vào, từ lấy mình, cái đuôi không chịu yên lách vào trong váy.

“anh ăn ~”

“Không phải sắp đi viện ?”

“Còn tiếng nữa bác sĩ mới tới.”

Anh ép mình lên gương, khổ sở năn nỉ đổi “món”:

chỉ chuyển sang anh chứ biến mất.” Anh kéo tay mình đặt lên bụng anh. “Ăn no mới đỡ đau.”

“đau quá~”

“Xin em~ chủ nhân~”

Bị anh dỗ cho chóng mặt, mình đẩy kéo lên giường.

Anh dùng hành động để cho mình thấy mị ma khỏe nào, đến mức đáng sợ.

Mỗi 5 giờ sáng anh dậy, tiếng nấu sáng cho mình, 6 giờ đi làm.

Giờ nghỉ về nấu , tối đưa mình đi nhà hàng xịn, ăn xong lại mua sắm thỏa thích.

Về nhà làm việc nhà 2 tiếng, nhất định lau sàn đến khi bóng loáng mới chịu dừng.

Xong xuôi 10 giờ lên giường, vẫn còn sức “ăn” thêm 1 tiếng.

Xong lại massage cho mình tiếng, hôm vẫn 5 giờ sáng dậy.

Cuối tuần đưa mình đi du lịch, leo núi, mình mệt còn cõng lên tận đỉnh.

này qua khác, lặp đi lặp lại.

Tinh thần anh càng lúc càng phơi phới.

Mình không nhịn được trêu:

“Thật ra anh là nam quỷ hút tinh khí người đúng không?”

Anh bật cười:

“Nam quỷ nào biết hầu hạ anh chứ?”

Anh kéo váy mình lên, quỳ xuống.

Từ đó, đứa bước vào một cuộc sống trái ngược hẳn:

Mình một ba .

Còn anh ba một .

15

Cuộc sống bình ổn chỉ kéo dài được tháng.

Hôm đó mình phỏng vấn xong, bước ra khỏi tòa nhà bị một nhóm người bắt cóc.

Tỉnh lại, mình ở trong một buổi đấu giá.

sân khấu có treo tấm biển to đùng “Tổ chức săn dị chủng”.

Cùng mình, sân khấu còn có mấy con mị ma khác.

Họ không một mảnh vải, bị nhốt trong lồng sắt đặc chế, cổ tay cổ chân đều bị xích sắt nặng trĩu khóa chặt.

Dưới sân khấu người liên tục ra giá, mang từng con đi.

Đến lượt mình, một lão già giàu có què chân, chỉ còn một con mắt đứng bật dậy:

“Đây là con người ký khế ước số 1 phải không?”

Người dẫn chương trình tự tin đáp:

“Đúng vậy. Bắt được cô rồi số 1 sẽ tự đến nộp mạng thôi.”

Lão già nghiến răng ken két:

“Đợi nó đến, tao nhất định ch.ém nó thành ngàn mảnh, cắt từng miếng sân khấu này, chia cho các vị nếm thử xem thịt mị ma có mùi vị gì.”

gậy nện thình thình xuống đất.

Cuối cùng, mình bị lão mua giá cao, treo lơ lửng giữa không trung làm mồi nhử.

Thời gian từng phút từng giây trôi qua, buổi đấu giá sắp kết thúc.

Lão già mất kiên nhẫn quát:

“Số 1 đâu rồi? Hôm nay nó không đến mày phải bồi thường tao gấp mười!”

Người dẫn vội vàng xuống an ủi, đưa cho lão một cái nỏ:

“Hay là ngài bắn cô mấy phát cho hả giận trước .”

Không chút do dự, lão giương nỏ bắn.

Mình theo bản năng tay che ngực.

Mũi tên xuyên thẳng vào bàn tay, cơn đau nhói buốt tận tim.

kịp hoàn hồn, mũi tên thứ sượt qua vai.

Khi lão già lần nữa nhắm vào mình, ngón tay siết cò, bỗng một đôi cánh đen chắn trước mặt mình.

“Xin lỗi, anh đến muộn.”

Khoát cắt lồng sắt cứu mình ra, lúc ấy mình mới rõ có hơn chục mị ma đang bay lượn trần đại sảnh.

Anh chữa lành vết tay mình, đó đặt mình vào chỗ an toàn, dặn:

“Chút nữa cảnh tượng rất máu me, đừng mở mắt.”

“Được, em đợi anh quay lại.”

16

Suốt cả quá trình, mình ngoan ngoãn nghe lời.

Dù tiếng kêu thảm thiết ngay sát bên tai, mình cũng tuyệt đối không mở mắt.

Chỉ lặng lẽ cầu nguyện trong : “Xin anh đừng cả, đừng ch.ết…”

Không biết qua bao lâu, tiếng la hét trong đại sảnh dần yếu hẳn đi.

“Xong rồi, mở mắt ra đi.”

Khoát bị nặng, có người dìu anh đến.

Xác nhận mình không có thêm vết nào, anh mới yên tâm.

Không một câu, chỉ mình rất lâu.

Lâu đến mức những mị ma phía cũng không nhịn nổi phải nhắc.

Anh mới luyến tiếc buông ra, mắt đỏ hoe:

“Anh phải về rồi.”

anh là gì?”

“Muốn cầu cứu gia tộc, anh phải quay lại giới bên kia.”

khế ước của chúng ?”

“Sẽ tự động giải trừ. Em hết , em sẽ sống khỏe mạnh.”

Mình bật cười tức giận:

“Rồi anh về bên đó để ràng buộc kẻ khác đúng không?”

Anh không dám mình, cúi đầu thở dài.

“Em chắc chứ?”

“Xin lỗi…”

xong, anh quay lưng đi, bước chân dứt khoát.

Mình hít sâu, nhặt điện thoại dưới đất, bấm số:

“Alo, Tạ Kỳ An à? Anh có thể đến đón em không?”

dứt lời, Khoát gần bỏ cả giáp trận chạy lại chặt lấy mình, khóc nức nở:

“Anh sai rồi, đừng !”

“Anh không muốn hủy khế ước. Anh yêu em, thật yêu em…”

“Anh buộc phải về, nhưng còn một cách khác.”

“Người ký khế ước mị ma cũng có thể vào giới của bọn anh… chỉ là anh sợ…”

Mình kiên nhẫn đón lời anh:

“Sợ em không đồng ?”

Anh lắc đầu, rồi lại gật đầu:

“Sợ em đồng cũng sợ, không đồng cũng sợ.”

“Sợ em vì hại anh, bị đạo đức trói buộc nên phải đồng … cũng sợ em không đồng , sợ trong em anh không có trọng lượng đó…”

“Anh sợ lắm…”

Anh khóc đến thở không ra hơi, cũng chẳng rõ.

“Vậy giờ lại chịu thật?”

Anh cắn mạnh môi, liếc điện thoại một cái đầy ai oán:

“Em dao, cứa người đau thấu xương.”

Mình bật cười, giơ màn hình mở khóa ra trước mặt anh:

“Điện thoại người khác, em gọi kiểu gì?”

Anh sững lại.

Mình không buồn giả vờ nữa, nhanh chóng biến về nguyên hình.

Lúc ấy mới thấy anh bị nặng đến mức nào.

Cánh mất , sừng gãy, người chi chít vết máu.

Chiếc đuôi bê bết máu quấn lấy tay mình, xoắn tròn trong bàn tay không dứt.

Anh khẽ hỏi, giọng đầy run rẩy đáng :

“ Bây giờ em có chịu cùng anh về giới bên kia không?”

“Anh đang đạo đức trói buộc em đấy à?”

Đuôi anh lập tức muốn rút lại, bị mình nhanh tay túm lấy, bóp mạnh cái.

Hơi thở anh lập tức rối loạn.

Mình vòng tay lại, nhẹ nhàng vuốt những vết sẹo lưng anh, nghiêm túc đáp:

Khoát, em tự nguyện.”

(— Hết truyện —)

Tùy chỉnh
Danh sách chương