Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2VioWRI3QK
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Nhìn màn hình nhảy tin liên tục, trong đầu tôi hiện gương mặt hung dữ hắn, giác rùng mình.
【 phải em kia không?】
【Em nhìn hả? Đúng em gái ruột anh, tâm linh tương thông ghê!】
Tôi: ……
【Đều học, không thể hòa thuận chút sao?】
【Anh hòa thuận với được, trừ nó! Em gái không biết đâu, nó đáng lắm! Nó… căn bản không phải người!】
【Sớm muộn gì anh bắt nó quỳ gọi anh tổ tông!】
Cả đêm tôi mất ngủ.
Rõ ràng đến tận xương tủy, mà đó… chính tôi.
Sáng hôm sau, tôi với đôi gấu trúc lê đến trường.
Đi ngang qua lớp , tôi vô thức liếc .
Đảo cả lớp mà chẳng đầu vàng chói kia đâu.
Trong lòng hơi hụt hẫng, tôi rút ánh nhìn .
“ , em đang tìm anh hả?”
Tôi giật mình quay đầu, bắt gặp ánh chán .
“Sao? Hối hận ? Muốn nhận anh làm anh trai?”
Tôi đảo :
“Hừ, nhận anh làm anh trai? Tôi thèm đầu vàng chóe ấy chắc? Hay thèm bảng thành tích đội sổ anh?”
Lông mày hắn nhíu , áp suất xung quanh tụt hẳn . Báo hiệu sắp bùng nổ.
Bóng dáng cao lớn phủ người tôi.
Tôi ngẩng hắn gần 1m8, cúi nhìn mình 1m6.
Lặng lẽ lùi bước, đặt cây ô bên cặp.
giơ …
Tôi hét lớn, nhảy vọt , rút ô quật thẳng đầu hắn.
vội lùi kéo giãn khoảng cách.
Hắn ngẩn giây, nổi giận, bật cười khẩy:
“ , mày điên à? Suốt ngày cắn càn như chó dại thế?”
Tôi sững người, trong lòng giác dấy tủi thân.
Dựa tin nhắn tối qua, tôi biết hắn hận tôi đến mức muốn bắt tôi quỳ gọi hắn tổ tông.
Đè nén cảm xúc, tôi lạnh nhạt nói:
“Hành lang camera, xung quanh đầy học làm chứng, anh trước. Nếu tôi không phản kháng, chẳng phải ‘vuốt’ anh đã rơi đầu thông minh tôi ? đầu thủ khoa mà anh dám đánh à?”
Hắn khựng , nhìn bàn lơ lửng, nhìn tôi cảnh giác, chợt bật cười:
“Đồ ngốc, trên đầu mày sâu lông.”
Tôi ngờ ngợ, kéo học gần đó tới hỏi thật giả.
Kết quả, kia hét toáng, mặt tái mét, hoảng loạn né tránh.
phản ứng đó, tôi hiểu .
Chắc gió thổi sâu từ cây rơi đầu tôi.
Ý nghĩ vừa lóe , lông gáy tôi dựng thẳng.
Tôi đứng cứng ngắc, không dám nhúc nhích, đưa ánh cầu cứu quanh lớp.
Nhưng né, chẳng dám đụng tôi vì sợ đắc tội .
đắc dĩ, tôi đành nhìn hắn – kẻ đang khoanh , cười nhạt.
“Anh… thể giúp tôi gỡ sâu không?”
Tôi nghĩ hắn sẽ làm giá, ngờ hắn chẳng nói gì, trực tiếp gỡ , tiện ném đi, quay nhìn tôi chằm chằm.
“ , anh muốn hỏi em chuyện, em trả lời thật được không?”
Lần đầu hắn nghiêm túc thế này, tôi hơi ngờ, tò mò.
Tôi gật đầu.
Hắn nhìn thẳng tôi:
“ gái học giỏi như em… thật sự tóc vàng học dốt không?”
Nghe thì tưởng lơ đãng, nhưng bàn siết chặt đã tố cáo hắn căng thẳng.
Tim tôi khẽ dao động, cân nhắc đáp:
“Ấn tượng ban đầu thì, học sinh vi phạm kỷ luật, nhuộm tóc vàng chắc chắn không bằng học bá ngoan ngoãn, không nhuộm tóc và thành tích tốt.”
Nói xong, tôi mặt hắn tái đi.
Trong lòng tôi khó chịu, đang định an ủi thì giọng the thé chen .
“ , cậu học giỏi thì được quyền sỉ nhục người khác sao? Trên đời này đâu phải chỉ mỗi học hành.”