Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Trong lúc dự đám cưới bạn, bỗng nhiên đồng nghiệp cất giọng the thé giữa đám đông:
“ từng ph/á th/ chưa?”
chết lặng, trong đầu toàn dấu chấm hỏi: Cái quái thế này?
Đưa sang, bắt gặp ánh nhìn hằn học của , lập tức hiểu — đây rõ ràng là cố ý bới móc.
Hít hơi thật sâu, dằn từng chữ, còn to hơn cả giọng :
“ chưa từng ph/á th/!”
nhướng mày, tiếp tục đay nghiến:
“Thế lần này ph/á à?”
“Vẫn con của , đúng ?”
1.
Lời vừa dứt, tiếng ồn ào nơi bàn tiệc bỗng chốc im bặt.
sự im lặng kỳ lạ lan khắp hội trường.
Người đang ăn, đang tám , đang hóng đều ngừng , vểnh tai , thể sắp lao giành lấy quả dưa to nhất.
Đồng nghiệp tên mặt đỏ gấc, thở phì phì, nghiến răng nghiến lợi, nhưng mãi chỉ thốt được câu:
“… … …”
“tốt bụng” tiếp lời:
“ cần xin nghỉ ốm giúp ? Trời, có to tát đâu, thứ Hai công ty sẽ báo cáo.”
“ cứ yên tâm ph/á th:, nghỉ ngơi vài ngày, công ty lo.”
kích động đập bàn đánh “rầm”, suýt chút nữa nhảy dựng .
nhướng mày:
“ vậy hả? Thế là muốn giới thiệu bệnh viện uy tín à?”
“Cái này rành đâu nhé, lần trước ở đâu cứ đó .”
Liếc nhìn xung quanh, thấy căng căng tai hóng , sợ bỏ lỡ chữ.
Quá kịch tính.
lắc đầu trống bỏi, cuối cùng gào được câu hoàn chỉnh:
“ nói linh tinh đấy! hề ph/á th/, đừng vu oan giá họa cho !”
vẻ “ hiểu” đáp :
“ rồi, rồi, , mà , chẳng về nhà bị đ/ánh ch/ết à?”
“ thiệt, bất cẩn quá, người tình sướng rồi, dù tiếc cho hắn đeo bao ít uống thu//ốc tr//ánh th// chứ, chứ giấu lén ph//á th// đáng thương quá mà.”
trợn tròn , nhìn muốn nuốt sống.
vỗ vỗ tay , nhẹ giọng an ủi:
“Hay gọi bố đứa bé , bảo hắn cùng ? mình phòng khám nhỏ yên tâm, lỡ có , gọi ?”
“Anh sẽ cứu trước hay ch//ém trước?”
Mỗi câu nói , xung quanh vang tiếng “xì xà xì xụp”, còn tưởng hôm nay nhà hàng đãi toàn món cay Tứ Xuyên, bị “cay xé lưỡi”.
Những ánh tò mò đạn liên thanh bắn về phía khiến bị bắn thủng trăm lỗ.
tức cực điểm, hất tay , gào :
“ ngoại tình, làm sao là của người khác được?”