Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4VTsvFzhd3

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 9

chú ý lời nói! Đây là chỉ thị từ đạo cấp cao, dám nghi ngờ quyết định cấp trên à?”

lắp bắp:

“Tôi… tôi ý , chỉ là Chu Vũ Đồng…”

rồi rồi, ngoài hết đi. Về sau ai nhắc nữa.” Anh Vương phất tay, giọng lộ rõ vẻ bực bội.

Trong lòng tôi nhẹ nhõm hẳn. Chắc chắn là Chủ tịch Lâm mặt. là lời đạo, nói một câu là xong .

Tôi đang suy tính xem nên cảm ơn Chủ tịch thế nào nhào tới, mặt mày hằn học:

tiện nhân! Đừng tưởng đạo che chở là xong nhé! Tao nói cho biết, chưa kết thúc đâu! Cứ chờ đấy!”

đàn bà là phiền phức muốn chết, như chó dại đuổi theo cắn mãi tha. Tôi thậm chí chẳng buồn liếc mắt.

Mấy ngày sau , đạo các bộ phận vẻ nhận thông báo riêng, tất đều lệnh cấm nhân viên bàn tán giữa tôi với .

Mọi dù tò mò thật, nhưng giữ việc vẫn là ưu tiên hàng đầu, thế là làn sóng bàn tán nhanh chóng lắng xuống.

Trừ một .

.

ta vẫn chưa chịu buông tha, thể làm gì tôi trong công ty, liền chuyển sang chơi bẩn.

ta bôi nhọ tôi trên mạng!

Tôi lướt mạng thấy những bài viết với tiêu đề rợn tóc gáy như:

“Ngủ với ngàn đàn ông, phá thai chục lần!”

“Siêu nữ hoàng tình trường, ngay bảo vệ và lễ tân tha!”

“Đời sống sa đọa, đầy bệnh phụ khoa!”

, lửa giận trong tôi bùng nổ!

Phản ứng đầu tiên tôi là: báo công an!

Tội vu khống, bôi nhọ danh dự khác ở mức độ nghiêm trọng – đây đấu khẩu vặt nữa, là vấn đề pháp luật.

tin đồn vừa lắng xuống, cơn sóng mới trỗi dậy.

công ty rúng động, bàn dân thiên hạ chẳng tâm trí làm việc.

Đồng nghiệp nam sợ tên mình cho vào “danh sách tình nhân”. Đồng nghiệp nữ nhìn tôi như vật ô uế, tránh xa ba thước, lời đồn cứ độc địa đến mức khiến ta nghẹt thở.

Chưa dừng – địa chỉ nhà tôi dân mạng lôi !

gửi vòng hoa tới, photoshop di ảnh, hắt sơn lên cửa, ném trứng thối!

Bố tôi ở quê liên lụy, ngày nào nơm nớp lo sợ, dám bước khỏi cửa, vậy vẫn phải gọi điện ngược an ủi tôi:

à, ba tin phải loại . Nếu ở ngoài khổ quá về nhà đi, ba nào đón trở về.”

Nghĩ đến mái tóc bạc hai bên thái dương họ, tôi siết chặt nắm tay.

đến mức , tuyệt đối thể nhịn nữa!

Hại chớ, liên lụy cha tôi — , giẫm nát giới hạn cuối cùng tôi.

Tôi lập tức rút điện thoại chuẩn gọi báo cảnh sát, nhưng , Chủ tịch Lâm gọi đến, bảo tôi tới văn phòng gặp bà.

Tùy chỉnh
Danh sách chương